Có ai biết hai đứa mình đang đụ đây không anh? Sướng tuyệt vời, sướng đê mê, sướng dã man tàn tịch. Em xàng với nhịp nắc của anh để làm cho hai đứa sướng thêm lên.
Hai đông chim của Nga bỗng hót véo von. Không biết có phải nó mừng với cái hạnh phúc của cô chủ, hay mừng vì có người Đụ tận tình… Hai con thi nhau hót. Tiếng chim làm lãng mạn thêm cuộc ái ân của hai người. Bỗng chàng nhìn đăm đăm vào Nga:
– Nếu chuyện này tới tai Nguyệt hay Thúy An, có lẽ anh phải ra khỏi nhà này. Và lúc đó . . . em sẽ . . .
Theo anh. Em giữ anh cho riêng em. Chứ không như Mẹ đã bỏ anh ngày xưa… Cái ngày xưa đen tối ấy Chữ giàu sang đã làm hai người chia duyên rẻ lứa. Mẹ đã lấy người thứ hai trong vòng bốn năm. . . Bỗng Thúy Nga dừng lại, hốt hoảng:
– Chết bốn năm sau ? ? ? Em đã mười chín tuổi ? ? ? Bà không thể có đứa con bằng tuổi của em. Thế thì em… em là… em là… em là…
Lý nghe, nhưng cứ tản lờ. Chàng đã ra nhiều trong Thúy Nga lúc nãy. Và chàng đang đụ nàng chát chúa. Em nghe chim hót không. Lý vờ hỏi. Tiếng chim này nhắc anh nhớ kỷ niệm thời thơ ấu… anh hay theo ông ngoại bẫy chim trên rừng. Vui lắm em Nga ơi.
Chàng nói liên tu để Nga không còn nhớ đến tuổi nàng mười chín. Và nàng có thể là con của chàng.
– Dạ em có nghe chim hót véo von. Hình như chúng mừng đôi ta hạnh phúc phải không? Hót lớn lên chim, cho hồn ta bay về thượng giới. Một người yêu đang Đụ đang hết mình với ta nè chim ơi.