Chàng bế Thúy Nga hẫng lên, nhìn nàng một chốc, nhìn như thưởng lãm, và chàng đến giường đặt nàng nắm dài sóng sượt. Chàng nhìn kỹ đôi mắt, chàng nhìn kỹ hai vú tròn. Chàng nhìn tới bụng với cái lỗ rốn sâu thăm thẳm, và hàng lông chạy dài xuống mu lồn. Chàng nhìn luôn hai bắp vế nõn nà với hai chân sóng sượt trường túc. Đẹp nhất là bàn chân. Nó thanh tao, nó thon dài, sang cả. Chàng cúi xuống ngậm hết năm ngón chân của Thúy Nga vào mồm mà nút.
– Chân của em làm gì mà anh ngậm cả vào mồm thế anh Lý??
– Em cho anh được phép làm nô lệ cho em. Đẹp quá Thúy Nga ơi! . . .
Nga hơi co chân lại, vì hơi ấm trong mồm của Lý tỏa ra. Chàng mút mút thân thương từng ngón, làm tê dại khắp thân nàng. Nàng nhắm mắt. Hình như Nga đã bay lơ lửng khắp từng mây…
Chàng liếm dần lên ông quyển. Những sợi lông chân mọc ngắn ngắn cũng dựng đứng lên. Lưỡi chàng lên dần. Chàng nghe đôi chân Thúy Nga dang ra từ từ Chàng ngước lên nhím. Nước lồn Thúy Nga đã tuôn ra ướt đầm…
Hay quá người yêu ơi. Thúy Nga nói giọng thều thào… Nước ra ướt hết rồi anh ơi.’.. Chưa bao giờ có ai hôn khắp thân người em như thế. Anh làm em tê dại quá mất thôi.
Lưỡi chàng đưa lên dần. Hai bắp vế của Thúy Nga mở rộng ra. Chàng thấy cả lỗ lồn tang hoạt. . . Chàng dừng lại, ngắm không thôi. Đẹp quá, đẹp tuyệt vời. Sao cái gl của em cũng đẹp ? ? ?
– Anh thấy cái gì trên em đẹp? Thúy Nga hỏi dồn???
– Cái gì cũng đẹp em ơi. Lý trả lời. Nước của em long lanh . . .