Thúy Nga xấu hổ quá, gục mặt xuống mà chịu trận. Có, chuyện đó có thực. Mà làm sao Lý biết được, hôm nay đến đây thố lộ cho Nga biết? Nàng vẫn thủ dâm hàng đêm ba bốn lần, mà tên người đó là Lý. Tên người Thúy Nga vẫn gọi trong mơ là Lý. Bởi chàng đẹp quá lại có dương vật to, dài quá khổ…
– Có em có mơ tưởng được ân ái với anh. Mà không dám thố lộ, vì Thúy An hờn ghen, và biết anh có bằng lòng với em không? Chuyện này xảy ra lâu rồi. Từ khi anh còn là CHA của em lận… Nếu mẹ không công khai tuyên bố, anh vẫn là CHA của em. Thế mà không hiểu sao, trong giấc mơ, ngay những lần em thủ dâm, anh vẫn là thần tượng của em. Có phải là định mạng không hả anh Lý. Như vậy, anh đã thấy hết của em phải không?
– Ừ anh đã thấy hết không chừa một khoảnh. Thân người Thúy Nga đẹp như tượng. Anh cũng có giấc mơ như em. Gần mẹ, gần Thúy An, mà anh cứ tưởng là gần em…
Thúy Nga thở hắt ra, đưa mắt nhìn chiếc cửa mở trống. . .
– Mình nói chuyện không đâu, để cửa mở thế có tiện không anh?
– Muốn đóng, thì em cứ đóng, và khóa lại cho chắt và lấy giấy nhét vào lỗ khóa. Chính cái lỗ khóa đó đã cho anh thấy em tất cả.
Thúy Nga đứng dậy, từ từ ra đóng cánh cửa, khóa lại và không quên lấy tờ giãy nhét lỗ cửa lại. Nàng trờ vào với gương mặt đỏ mầng khác lúc nãy…