Bữa cơm thịnh soạn được dọn ra. Mọi người ngồi vào ngoại trừ Thúy Nga cáo bệnh không ăn. Chân Thúy An dầm lên bàn chân của Lý.
– Ngày mai, mẹ có việc phải đi xa. Con ở nhà có đi đâu thì dẫn các em theo, như Thúy An…
Lý Dạ trong lòng mừng khấp khởi. Chàng với Thúy An được dịp bằng vàng. Sáng hôm sau chiếc xe Mercedes vừa khỏi cổng, chạy chưa được mười cây số, Lý đã chạy qua phòng Thúy An. Chuyện ái ân vụng trộm này chỉ có Thúy Nga biết. Nhưng nàng tỉnh bơ, mà trong dạ quyết phải rình xem hai người ân ái. Cánh cửa phòng Thúy An đóng lại, nàng nhét luôn ồ khóa, phòng hờ có ai nhìn lén. Nhưng cái lỗ nhỏ trên đầu cửa thì nàng không biết. Cái lỗ đó đã cho Thúy Nga thấy tử khai thiên lập địa cảnh hai người Đụ nhau.
Lý trong lòng mừng lắm, ôm Thúy An hôn lấy hôn để Nàng mặc có một cái xú cheng và quần lót mỏng dành, cũng ôm hôn dôi mắt đẹp của Lý.
– Mấy bữa nay bả có bắt anh chơi nhiều không? Thúy An hỏi.
– Khỏi nói, nhưng anh quyết để dành sinh lực cho em. Nhất định em phải mang thai với anh, con anh phải do em sanh anh mới chịu. Đôi mắt thì giống anh, còn chuyện khác phải giống em.
Hai người nút lưỡi nhau hàng mười mấy phút.
– Anh cởi đồ ra đi, và cởi cho em nữa. . . .
Lý cởi áo cho mình, rồi cởi luôn quần đùi, và cởi xú cheng xì líp cho Thúy An. Hai người trần trụi giống như giống người ăn lông ở lỗ ngày xưa. Họ ôm nhau da diết. Đặc biệt Thúy An cứ hôn đôi mắt nhung của: Lý
– Anh ơi, đôi mắt anh hôn đã quá. Con em sẽ giống anh như khuôn đúc nghe anh Lý.