Một lần nữa bé Thuý Diễm cười thành tiếng, ngất nga ngắt nghoẻo. Thấy vậy Thuý Nga hỏi ngay:
– Gì mà cười nữa đó em?
– Chị tưởng mẹ hiền lắm hả. Mẹ cũng làm như chị em mình. Nhưng tối tân hơn là bằng ..bằng…cặc giả đặt mua ở ngoại quốc. Em có lén thấy mẹ làm một lần ngày…Vui lắm cơ. Sướng lắm.
– Cái gì. Thuý An hỏi. Em có thấy mẹ…thủ dâm hả?
– Nhiều lần chớ không phải một. Một hôm em lén mượn con cặc giả của mẹ đâm thử vào…Sướng lắm các chị ơi….
– Chết, như vậy là em đã mất trinh, phải không? Nga hỏi.
– Hùm. Mất trinh với chả mất. Em đã …đã gần rũi với ít nhất ba người đàn ông…
– Với ba người đàn ông? Thuý Nga không tin tai mình nên chồm người lên hỏi tiếp:
– Có phải em nói…em đã gần gũi với ít nhất ba người đàn ông?
– Vâng, chị làm gì như cháy nhà đến nơi. Có, em đã ân ái với ba người đàn ông. Thèm quá, em làm thử, đâm ra ghiền…
– Là ai??? Nói cho chị nghe, với. Thuý Nga hỏi dồn.
– Người thứ nhất là Cha sở tên Kiêm. Diễm nói. Người thứ hai là …anh tài xế nhà mình. Và người thứ ba là Tuyên, nhân tình của mẹ.
Thuý Nga thở hắt ra, tai vẫn hoang mang. Không ngờ cô em nói bạo dạn và….tỉnh bơ như thế, cả Tuyên, nhân tình của mẹ nữa…Nga hỏi:
– Có cả Tuyên, nhân tình của mẹ nữa hả? Hả bé Diễm.
– Vâng, đáng ra thì việc này không xảy ra, nhưng em bị khiêu khích nhiều quá nên…nên đành phải chơi qua cho biết. Không dè Tuyên mê em. Tuyên say đắm em. Tuyên bảo “Tuyên yêu em hơn mẹ. Em làm hay hơn mẹ. Em thơ ngây hơn mẹ…”