Nói đến đó, Dũng không nhịn được nữa, ôm hẳn người yêu tặng một cái hôn nồng cháy… Tay chàng đưa lên sờ ngực nàng. ôi sung sướng làm sao. Vú là thế? Ngực là thế?’Vừa hôn, vừa bóp vú:
– Bóp như thế… Tường Vi có đau không?
– Không. Dũng cứ bóp mạnh đi… Tường Vi càng khoái nữa à.
Và cái hôn nồng đã kéo dài như những đợt sóng xô vào bãi cát… Gió chiều thối lành lạnh, nhưng đôi nhân tình đã không thấy lạnh chút nào. Tường Vi thích ân ái với những cậu trẻ như Dũng mới lạ kỳ… Nó như tuổi con nàng, mạnh khỏe dẻo dai, và càng có sức như Dũng càng tốt.
Nếu không có Tường Vi nhảy vào, trong nhà của Dũng sẽ xảy ra những điều giống hệt hồi Lý còn sống… chàng đã mở vào phòng Thúy Diễm một lần… nhân Thúy Diễm đang ngủ trưa:
– Ai mở phòng của tôi thế? Diễm hỏi.
– Xuýt nói nho nhỏ á. Dũng đây. . . Sao Dì ngủ mà. . . mặc đồ tắm? Đi ngang qua phòng dì, thấy thế nên Dũng bước vào…
– Bước vào làm gì? Diễm hỏi đột ngột.
– Dạ để… năm nay cháu mười bảy rồi mà Dì, Dũng nói. Thúy Diễm hoảng hất, vừa nói vừa lấy khăn lông che người lại đừng hở hang, khêu gợi:
– Mười bảy thì mười bảy chứ… Dì là Dì của Dũng, là em của mẹ, đâu có thể làm như thế được. Bộ Dũng muốn cháy thành than như Lý, cha Dũng sao? Lấy mẹ rồi lấy luôn con. Dũng không ra khỏi phòng Dì la lên thật lớn, sẽ có người can thiệp à…