Tới thói tật riêng tư cũng giống: như thích ăn bì cuốn, mặn cụt, xoài, và cơm chiên dương châu. Nghĩa là giống hệt ông bố đã chết: Lý… Và dĩ nhiên… cái tính loạn luân của bé Dũng, con Thúy An cũng như hệt bố. Nên năm nó mười lăm tuổi, bé Dũng có những chứng khác thường: như ban đêm, nó nhất định đòi ngủ với mẹ. Hồi đó Lý cũng thế… Chồng ngồng cái đầu, mười bảy tuổi, Lý cũng nhất định nằm với mẹ. Lửa gần rơm, ba tháng sau, Nguyệt đã mang thai.
Không nhờ sự phát giác và chia cách của ông ngoại… chắc giờ này, cả hai đã có với nhau ít nhất năm đứa con.
Bé Dũng được nuông chiều không thiếu món gì. Có xe riêng, tài xế riêng. Ngoài giờ học ở trường, Dũng còn được thầy đến tận nhà kèm cho mỗi tối. Vì thế học lực trong lớp Dũng khá cao… Nhưng ở nhà thì sao? Trước tiên Dũng đòi ban đêm được ngủ với bà ngoại Nguyệt. Cái chết bí hiểm của Lý đã nhắc bà không nên đùa với lửa.
Trong quá khứ. . . chính bà là lý do khiến Lý không nhịn thèm được, đã làm chuyện loạn luân. Nên giờ đây tuy còn thèm lắm. Nguyệt không dám:
– Không được, con Dũng ạ. Con lớn rồi, phải có phòng riêng, ban đêm phải ngủ riêng. Chung chạ như thế… nguy hiểm lắm con.
Dũng nghe bà ngoại nói thế mà vẫn hỏi: .
– Ba con, ông Lý ngày xưa bị sét trời đánh phải không bà ngoại?
Nguyệt nín một đỗi lâu… nhớ lại chuyện xưa… Cả thân người của Lý cháy như than trong chiếc xe Volvo, cũng cháy như than. . . Như thế có phải Trời đất đã
trừng phạt Lý về tội ngủ với mẹ, còn ngủ với con, mà con ruột là đằng khác. Chuyện kín như bưng. . . chỉ có những người liên đới trong nhà mới hay biết, bà trả lời:
– Ờ ba con đã bị sét trời đánh cháy như than… Mà sao con biết?
– Thi con cũng nghe phong thanh là như thế. Họ nói: làm người mà không phải đạo… trời đất sẽ không dung tha.
ờ đúng đó con. Như tới ban đêm, cứ đòi ngủ với Bà N ngoại. . . với Má . . . với các dì . . .