Vào nhà hàng Mỹ Cảnh, Thúy Nga và John đã làm mọi thực khách ngẩn ngơ. Thúy Nga đẹp quá mà bồ với một da đen. Đã thế mà họ còn luôn luôn âu yếm, tay trong tay, di kề cận nhau. . . Họ kêu những món đắt tiền, những rượu, còn đút cho nhau ăn…
Mọi người đều nhìn đôi nhân tình, John và Thúy Nga, trầm trồ cũng có mà nói xấu cũng có. Nga cứ tỉnh bơ như không. Mọi người không thể hiểu vì sao Nga cặp với John. Nga đang tìm người thứ hai để thế Lý. Nga phải có John để thỏa mãn những tình dục mà suốt ba tuần rồi, nàng nằm phòng không gối chiếc.
Họ dùng bữa thịnh soạn cả hai tiếng đồng hồ… Trong số những thực khách ngớ ngẩn đó, có chàng Anderson, cũng da đen, bạn thân của John, đến vỗ vai hỏi thân mật:
– Chào John… anh có biết, anh và cô nhân tình đẹp này đã làm cho cả hiệu ăn này ngưng dùa. Lý do: vì cô này đẹp quá… Đẹp như Elizabeth Tailor bên Mỹ. Đẹp từ thân người đến cái mặt. Nhất là đôi mắt nhung đen. Một đôi mắt thu hồn, và thôi miên… ớ đâu anh có một nhân tình như thế?
John vội vã giới thiệu:
– Đây là Nga, người yêu tôi. Và đây là Đại Tá Anderson của MACV… Người mà chúng tôi thường gọi đùa là cái chày giả cầu… Đàn bà, ai đã được hân hạnh nằm dưới bụng ông rồi, là không thể nào quên được… Còn hơn anh đến ba bốn mức thượng thừa…
– Hân hạnh được biết ông Anderson. Hôm nào ông đến nhà chơi. Nhà tôi ở số 234 đường Hông Thập Tự… Thúy Nga nói, và trong lòng mừng khấp khởi… vì Anderson có hỗn danh ỉa cái chày giã cầu.