Anh tài xuống giường vừa mặc quần, vừa lễ phép nói người đẹp:
– Như thế là… bà đã hạ lệnh cho con ngưng chơi, chứ con chưa thấy gì hết. Sức con như đã nói. . . phải ba ngày mới thôi… Không tin bà cứ hỏi bé Diễm, hỏi Thúy An, và cô Thúy Nga…
Bà liệng một cọc tiền để thưởng anh tài… nhắm mắt nằm như chết. Anh tài đã ra khỏi phòng sau khi đã nhẹ đóng cánh cửa.
Nhưng mọi việc thầm lén đó không lọt được cặp mắt Thúy An. Nàng chờ anh tài đi khuất, đến gõ cửa phòng mẹ.
– Ai đó, Nguyệt hỏi.
– Dạ con Thúy An, con cần gặp mẹ để nói một chuyện động trời.
– Chuyện động trời là chuyện gì con? Để mai đi… hôm nay mẹ bận nghĩ ngơi. Mẹ vừa đi affaire về.
– Con biết. Nhưng việc này quan trọng hơn. Con phải nói cho mẹ biết. Không thì không được.
Cánh cửa mở ra chám chậm. Bà Nguyệt xuất hiện mệt mỏi:
– Con vào đây. Lại giường cùng nằm nói chuyện với mẹ . . . Mẹ không đứng cũng kh ông ngồi được…
Thúy An nhàn mẹ thương quá. Bà đã ái ân luôn với anh tài, người mà trước đó bà khinh như súc vật…
Bà Nguyệt đã một lần nữa khẳng định là đứa con đầu của bà đã thành tro bụi… nhưng Thúy An vẫn không tin đó là sự thật. Vì càng ngày Chị Thúy Nga lớn lên, nàng càng giống hệt Lý như hai giọt nước. Thúy An theo dõi. Không phải để chỉ biết nguồn gốc của bà chị khác eha, mà còn vì một lý do dâm dật khác Cha con Lý đã ăn nằm với nhau. Có đúng như thế không? Nàng vô phòng chị bất thình lình, nằm lên giường với Thúy Nga gắn hỏi:
– Chị xem hai tấm hình. Một của chị và một của Lý rồi nghe em hỏi. Chị có thấy chị giống anh chàng Lý như khuôn đúc không? Chị có thấy mọi thứ, từ hình dáng, tướng đi, bàn chân, bàn tay… và ngay cả những tính riêng tư cũng giống nhau như hệt… Em đưa hai tấm hình cho mọi người xem. Họ đều tấm tắt khen hai cha con giống nhau lắm. Như thế mà, chị và anh Lý đã ăn nằm với nhau ???