Hai mép và vẫn như con gái. Hột le xửng lên rồi mà vẫn nhỏ. So với Thúy Diễm, nàng nhỏ không thua gì. Anh tài ngậm vào hột le mà nút, và bú liên vận. Bà Nguyệt cứ ôm cái gối ôm mà lăn lộn:
– Anh làm em cái gì thế hả anh tài. . . chỗ đó nó giựt lắm anh ơi… Em không tài nào chịu nồi nữa, thà là anh bú ờ cái mồng đóc, em còn chịu được… úi, úi cha mẹ thần thánh thiên địa làng nước ơi… anh cho cả cái lưỡi vô trong hôn hả anh, làm chi vậy??? Hả, anh ngoáy em… còn chịu không nổi trời nước ơi. Sướng lắm, sướng vô cùng. Anh nuốt nước của em nữa hả. Anh sẽ mê, sẽ ghen với em… Sẽ ghen với những người làm affaire bạc triệu với em… anh ghen với bọn Mỹ nhà giàu, trắng có đen có… nó ngủ với em anh tài ơi… mà không có thằng nào có đường lưỡi đặc biệt như anh.
Bà nói một hơi dài… Nói nho nhỏ, vừa đủ nghe…. Cái nết đụ của bà đằm thắm hơn Thúy An và Thúy Nga. Bà bảo:
– Khi nào hứng, anh cứ tự nhiên tìm đến phòng này… hai đứa mình làm tình nhen anh. Nguyệt nói, khi nào mà anh tài chả hứng. Phận nghèo như anh được hân hạnh làm tình với bà chủ sang trọng như thế, anh còn chần chờ gì mà không kiếm không tìm.
Anh vẫn gục đầu vào giữa háng bà Nguyệt mà làm nhiệm vụ… Đường lưỡi của anh thật ghê gớm. Anh banh cả hai mép lồn của Nguyệt ra, dùng lưỡi rà nhẹ nhẹ. Càng nhẹ Nguyệt càng là lên thắm thiết. Hai mép đỏ hồng… Hột le nho nhỏ… Miệng lồn sâu hun hút. Miệng lồn đó đã từng ngủ với cả Mỹ đen thì không thể nào tin được. Chàng banh ra nhìn thật kỹ. Nó như cái tồ ong, chằn chịt…
Anh coi cái gì mà lâu thế anh tài? Nguyệt hỏi.
– Dạ vẫn coi cái lồn đẹp lạ lùng của bà… Tài nói. Đẹp như vậy mà bà đem cho thiên hạ, chơi thì uổng quá tiếc quá…