My học bài được 2 tiếng, chợt thấy bụng đói cồn cào . Cà phê thật sự không làm tỉnh táo mà chỉ làm cho đói bụng và buồn tiểu . My vội vã xếp lại tập vỡ và trở ra đằng sau quán. Đi dọc theo hành lang, hướng qua phòng vệ sinh nữ , My chậm bước, đâu óc vẫn còn mông lung. Nhìn về phía trước, My thấy Phương cũng bước vào phòng vệ sinh. Phương là một nữ sinh sắp tốt nghiệp, một trong những hoa khôi của ban Văn, với khuôn mặt trái xoan, tóc thề, vóc váng mảnh khảnh, được bao anh chàng say mê ngưỡng mộ và mong muốn. Nhưng My không hề thích Phương ở địa vị của một người đồng tình luyến ái, mà còn ngại về sắc đẹp của Phương đã làm lu mờ sự kiều diễm của Kim – làm lu mờ hình ảnh người yêu trong lòng nàng.
My bước vào phòng vệ sinh nữ chỉ vài giây sau Phương. Phòng chỉ có hai ngăn vệ sinh với cái gương nhỏ hoen ố gắn trên tường và trên đó nữa là một bóng đèn loại 60Watts đóng đầy bụi bặm heo hắt phát ra. Mùi ngai ngái thật khó ngửi của phòng vệ sinh nữ xông lên từ hai bên góc nhưng không ảnh hưởng gì tới My, vì đã quá quen thuộc với môi trường. Tiếng “sè sè” , tiếng “lỏn tỏn” lớn phát ra từ một ngăn vệ sinh vắng lặng không làm My thấy lạ. Thản nhiên bước vào ngăn vệ sinh cạnh bên, My khép nhẹ cửa lại như sợ Phương hay biết . Chẳng biết lý do gì My lại sợ thế, chắc My chỉ không muốn xã giao thêm phiền phức. Lúc đó chỉ có hai người và chung quanh yên tĩnh một cách khác thường, đến nổi có thể nghe rõ tiếng “sè sè” và tiếng róc rách rõ mồn một của nhỏ Phương vọng từ bên kia qua. My kéo quần xuống và ngồi bẹp trên bồn cầu . Để chuẩn bị … Mặc dù nàng rất là mắc nhưng nàng không thể nào tiểu được khi biết rằng có người ngồi kế bên, có thể cũng sẽ nghe được tiếng “sè sè” hay tiếng “lỏn tỏn” rớt xuống của nàng. Mắc cỡ lắm! … Kiên nhẫn, My bấm bụng ráng ngồi chờ, hy vọng sẽ không lâu …