Thu sắp xếp lại ngăn nắp những chai lọ,vật dụng trên bàn phấn vô tình nàng nhìn thấy chai kem hôm nọ, à thì ra khi nàng mở nút chai ra, vẫn mùi thơm hôm nọ,con chó ki ngửi thấy mùi thơm quen thuộc liền quẩy đuôi chạy đến , ngửi ngửi chai kem trên tay nàng, biết rồi, ta biết tại sao nãy giờ mi vẫn trơ trơ. Thu bôi thử một miếng lên tay, lập tức con chó liếm ngay chổ đó, nó liếm mép sủa thích thú, nàng nhỏen miệng cười, chờ ta dọn xong đã con ki cứụi vào nàng nó lăn xăn, lít xít, chồm lên chồm xuống, làm rơi cả chai lọ mà nãy giờ Thu cốắng dẹp cho xong, nàng mở tủ bàn phấn ra, cố cất hết những chai lọ kia để ngăn không cho con ki quậy phá, ô trời ơi, cái gì đây, nàng lôi một đống trong ngăn ra, những con cu bằng plastic, cái sần sùi đầy gai, cái dây nhợ lòng thòng, cái đầy lông lá. Thu ngắm nghía và tự nhủ thì ra nhỏ Hồng cũng có “vấn đề” và con ki có lẽ cũng không ngòai mục đích đó, thảo nào nó được cưng cho ăn tòan thịt cá, ngày nào cũng tắm, mỗi lần tắm cả tiếng đồng hồăm sóc, … thì ra, Thu xếp ngay ngắn lại vào chổ cũ, thay tấm ra mới, rồi khóa phòng lại. Trở về phòng của mình, con ki lẽo đẽo theo sau, nhưng nó vẫn ngồi chồm hổm thè lưỡi ra khi nàng kêu nó … à ! Còn thiếu cái kia,Thu thấy kỳ quá, nhưng mà cả một buổi chiều và đêm dài lê thê, thôi kệ! Chỉ lần này nữa thôi ai biết đâu mà sợ? Nàng trở qua bên kia lấy chai kem, như đóan được ý nghĩ của nàng, con chó quẩy đuôi theo sau đến tủ bàn phấn nó ngọam chai kem vào miệng và nhìn Thu ngoe nguẩy đuôi thích thú. nh g ch