Dũng bứt rứt lắm rồi, nó chỉ muốn lao vào mẹ nó nhưng nó không đủ can đảm, tất cả đều không ủng hộ nó, nhất là cái luân lý xã hội mà nó học ở trường và mẹ nó dạy ở trường. Nghe Nga hỏi về cơ thể người, một ý nghĩ đen tối thoáng qua đầu nó, nó cười thầm hỏi mẹ:
– Con hỏi mẹ vài câu được không
– Con yêu, có việc gì vậy?
Con nghe người ta nói mà không hiểu gì cả, con chẳng giám hỏi lại, mẹ giúp con nhé
– Nhưng vấn đề gì mới được chứ?
Dũng mỉm cười khó hiểu:
– Về cơ thể người ấy mà mẹ
– Thế thì con yên tâm, môn của mẹ mà
– Mẹ ơi, trên cơ thể người thì cái buồi là cái gì hả mẹ. Dũng dùng tất cả vẻ mặt ngây thơ để cố gắng hỏi một câu hỏi mà chắc chắn nếu không quá bức xúc vì mẹ nó, nó không thể nào thốt ra được.
Nga giật mình, nàng trừng mắt nhìn con trai mình, cái nhìn đầy nghiêm khắc trước một câu hỏi tục tĩu, nhưng đối ngược lại với cái nhìn đó là bộ mặt ngơ ngác thường ngày của con trai nàng, đứa trẻ mà nàng chăm chút, nuôi nấng đầy tâm huyết. Đối với nàng, đứa trẻ đó không đủ đen tối để có những ý nghĩ đen tối được, đôi mắt trời phú ngây thơ của Dũng càng làm mẹ nó tin vào điều đó.
– À ừ…..Nga lúng túng.
– Con nghe mấy đứa bạn con hay nói, chúng nó bàn luận về buồi, lồn ……Dũng tỏ ra vô tội.
– Chúng nó còn nói gì nữa con – Nga chợt bật ra câu hỏi lạ lùng
– Chúng nó nói cái gì mà đút vào, nong lồn, …gì gì đó……Dũng bắt đầu thích thú với câu chuyện mà nó vô tình khơi mào
– Cái buồi là gì hả mẹ? Dũng cố nén một nụ cười hỏi lại lần nữa