Thời gian rảnh rỗi, Long tập tiếp khí công vì cậu biết, với nội lực dường như vô tận trong người, cậu có thể vượt qua cái ngưỡng là huyệt Bách Hội trên đỉnh đầu. Đối với người luyện khí, đả thông huyệt Bách Hội là vô cùng quan trọng, nó cho phép dẫn khí qua đỉnh đầu ra sau gáy, xuống sống lưng rồi trở về Đan điền làm thành một vòng tuần hoàn. Tập tới cảnh giới này, người tập có thể thu phát khí tùy ý, luyện tập còn giúp tăng cường chân khí, có thể dùng khí chống lại cái lạnh, cơ thể luôn luôn khỏe mạnh, v.v… Ngày trước, Long cũng dẫn được khí lên đỉnh đầu nhưng chẳng bao giờ vượt qua được vì chân khí cậu lúc đó quá yếu, cảm tưởng chỉ như sợi chỉ mảnh lên đến nơi cũng không làm gì được. Nhưng bây giờ, Long dẫn khí trong người mà cứ như có cảm giác nước lũ chảy ồ ạt. Chính vì thế Long phải học cách kiềm chế chân khí trước vì đây là xung huyệt chứ không phải phá huyệt. Một hôm, lần đầu tiên Long dẫn được khí đi đủ một vòng, cậu sung sướng quá vung chân múa tay hét ầm lên. Đột nhiên chân khí thuận đường từ Đan điền xông lên theo cánh tay phải phát ra ngoài. Đúng lúc đó, cô bé Oshin bước vào phòng hỏi : « Anh làm … ». Long giật mình dừng lại thu khí về. Cậu thấy tư thế của Lài – tên cô bé Oshin – có gì đó quái lạ. Nó đứng bất động ở ngay cửa phòng, mắt nhìn vào cậu mà như không nhìn thấy cậu. Long bảo : « Anh không sao, em đóng cửa lại! » nhưng con bé vẫn đứng trơ như phỗng. Long đến gần hoa tay trước mặt nhưng nó không hề chớp mắt. Cậu thử chạm vào người nó nhưng nó không hề động đậy. Long lờ mờ hiểu rằng cái vẩy tay phát khí của mình vừa rồi khiến Lài rơi vào tình trạng như thế này. Cậu hoảng hốt nghĩ : « Hay nó chết rồi ? » khi sờ ngực cũng không thấy nó thở, mạch cũng không thấy đập. Nhưng không có lý một cái phẩy tay vô hình vô tướng lại có thể giết người, hơn nữa, đồng tử của Lài vẫn bình thường. Long suy nghĩ lại: « Vừa rồi mình vận khí thuận rồi phát ra khiến nó bất động như thế này, biết đâu nếu mình làm ngược lại sẽ giải thoát cho nó ? ». Huyệt Bách Hội đã thông nên không có gì mà Long không thể làm được, cậu dẫn ngược khí cho phát ra theo cánh tay trái rồi phẩy vào Lài. Thật kì diệu, Lài cử động lại được. Nó vừa mở rộng cửa vừa nói nốt câu : « … sao thế ? Ối … ! ». Nó giật mình kêu lên khi thấy Long trước đó đứng ở giữa phòng đột nhiên lại xuất hiện ngay trước mặt.