– “… Dậy đi anh… em muốn… “ – Không thấy chồng nhút nhít, nhìn cái mặt chồng, hơi nghiêng qua… biết chồng đã thức, Ngọc giả vờ bước ra…
Rầm!… Vừa né sang bên, vừa đạp thêm một đạp… Chồng cô té nhào xuống đất… Biết quá rồi anh ơi!… Cô khoá và trói tay chồng, xong cô lại treo ông chồng lên… treo ngược cái chân lên trên, cái đầu xuống dưới… Ngọc tiếp tục, cô trả lại cho chồng mình những gì cô dă từng nhận được… Chồng cô càng đau bao nhiêu… thì cô càng khóc bấy nhiêu. Ngọc sỉ vả con cu không cứng, không còn cương lên nổi… Cô vừa chửi vừa đánh… đánh đến mỏi tay thì thôi… Cuối cùng luôn là bắt chồng cô phải bú chim… bú tới khi nào rả rời… không còn bú nổi nửa… mgười mềm nhủn ra mới thôi…
… Đã ba ngày… sáng… tối… đều như vậy… khắp thân thể chồng cô sưng tấy, bầm đen, rướm máu… nó rả rời không còn sức lực… Chỉ trông thấy mặt cô là anh ấy… hoảng sợ… hoảng sợ tột cùng… thấy vợ như thấy một hung thần dử tợn… ghê gớm…
*
* *
Tắm rửa cho chồng xong, Ngọc dìu chồng lên giường… – “ Anh van em… anh không thể… Anh lạy em… anh… “
Ngọc đỡ chồng nằm xuống giường xong… Cô khóc sướt mướt…
– Anh có biết không, ngày xưa… anh đối với em như vậy đó… Có sướng không… có thích không… có cái gì là âu yềm… có cái gì là ân ái… có cái gì là tình yêu không… Giờ anh đã biết rồi đó… Em đã chịu đựng như thế… bao nhiêu lâu rồi… anh có biết không… Anh chỉ mới có ba ngày thôi… Anh có biết em đau đớn bao nhiêu không?…….…