Nó kêu lên một tiếng thảm nảo khi con cu đâm lũng màn trinh, máu chảy ra làm đỏ hết lồn của nó và con cu cũa thằng Tâm. Con cu đả vào lút cán, thằng Tâm nhìn xuống : cu nó lấm chấm đỏ với máu trinh của con Út, lồn con bé thì căn lên tối đa, hai mép lồn hả ra hết sức để kẹp con cu ở giửa. Thằng Tâm nằm úp lên con Út, nó thưởng thức cãm giác tuyệt vời vừa phá trinh một đứa con gái, lồn chật hẹp cũa con Út bó chặc con cu của nó… Nó không dám ra khí vì nó sợ hậu quả, nhưng nó chưa vội, nó muốn ôm ấp thân thể này một lúc cho đả. Bây giờ đả đạt được mục đích rồi, đả đụ được con bé rồi thì thằng Tâm cũng thấy thương thương đứa con gái đả cho nó cái trinh tiết, nó cúi xuống hôn nhẹ lên gò má ướt đẩm mồ hôi và nước mắt của con Út.
– Xin lổi Út nhe, Út bớt đau chưa ?
Co bé dùng dằng không trả lời, vẩn thút thít khóc. Khi con cu thằng Tâm đâm thũng màn trinh của nó thì nó tá hõa tam tinh, tưởng đâu mình sẻ chết mất, nhưng bây giờ thì cơn đau không còn kinh khũng nửa, nó có cãm giác là cả phần dưới của nó tuy vẩn ê ẩm nhưng hình như có một luồng sống đang nổi dậy và luồng sống đó đang chảy miết trong từng mạch máu, từng thớ thịt của nó. Nó chạnh lòng tự nghỉ :
– « lên thành phố tưởng đâu là để kiếm tiền giúp ba mẹ, vậy mà bây giờ đả mất trinh tiết, không còn con gái nửa, ôi, thương cho mình quá ! »
Nghĩ như vậy, con Út òa lên khóc. Thằng Tâm ôm xiết thân hình mảnh khảnh vào lòng, nó để ý không đè nặng lên người của con bé mà lấy cùi chỏ và đầu gối của nó để chịu … chỉ có con cu căn cứng của nó nằm sâu trong lồn đứa con gái vừa mất trinh. Nó nhấp nhè nhẹ con cu như để vổ về con nhỏ, làm con nhỏ nhăn mặt mếu máo vì còn đau. Thằng Trí cũng bùi ngùi xót xa cho thân phận cũa người con gái, mà nó cũng buồn cho chính nó, vừa mới có một đứa con gái để ý đến thì lại bị thằng anh của mình cưỡm mất một cách thô bạo.