Tuấn nghe nói lời đường mật khích lệ của Trang như thấm thấu lỗ tai, cố gắng theo bước chân người đi trước. Hai cô cậu đang đứng trò chuyện ở ngưởng cửa, chưa vào kết luận. Dượng Thảo bước lại thông báo:
– Ba đi bộ vào bệnh viện sớm, thăm người bạn đang ngã bệnh, tối rước dì Linh về, các con khỏi bận tâm. Khi dượng rời đi rồi, Trang bước hẳn vào phòng Tuấn ngồi trò chuyện cách thân mật:
– Em nói anh nghe chưa, cố gắng vào khoa dược nhen?
Xem anh có vẻ không thích, hay không thiết tha gì cô gái bên anh?
Phần Tuấn phân vân trong đầu vào đại học ngành gì mình thích mới hứng thú say mê theo đuổi đến chung cuộc. Nhưng chánh yếu là đêm nay kẹt ông bố về ngủ chung dì Linh, mất hơi ấm da thịt đàn bà của nhau, chớ sự học chàng tin tưởng dư sức qua đò.
– Nếu anh chần chờ, tuần sau em với dượng ở luôn thành phố, làm overtimes cho Tuấn buồn não ruột, chết luôn
– Trang nói gì gấp gáp cho mình suy nghĩ.
Tuấn chợt nhớ Trang tự dưng xưng em ngọt, trước nay dùng chữ “you” hay “bạn” trong đối thoại. Ngước nhìn ánh mắt và cử chỉ trìu mến của Trang, nhất là phục sức bộ pyjama ngủ rộng thùng thình, không nịch ngực, cổ áo gài trễ xuống chưng bày cặp vú nhỏ gọn. Tuổi học trò ngây ngô nhớ lại được dì Linh chỉ vẽ cho thỏa mãn nhục dục tháng rồi, nhưng dì có tuổi, sao bằng với Trang – cô gái đang hơ hớ xuân thì. Bây giờ nàng khêu gợi ngồi kề bên nữa, mùi da thịt, nhất là cái miệng duyên dáng, giọng ngọt ngào nhỏ nhẹ êm tai, tâm can như dậy sóng.
Tiếng gọi:”tình yêu vọng về”, làm sao định nghĩa được chữ yêu..?
– Tuấn hứa vào trường điền form lại ưu tiên Dược khoa để cưng yên tâm.
– Thiệt hả anh, em sung sướng quá.