Vì sao chị quyết định hiến dâng cho nó, chị cũng chưa rõ ràng, nó cũng không cần hỏi. Chị chỉ biết rằng mình xuôi theo tự nhiên, bỏ mặc lý trí. Có thể tấm lòng chị bao la, nỗi thông cảm của chị rộng như trời đất, chị hiểu được sự đòi hỏi của đứa em trai mình; cũng có thể ngày mai này chị theo chồng, chưa biết bến có đục hay trong, nhưng phận gái cần có tấm chồng, em nàng cũng cần chị trước khi chị chia tay. Song cân đo mãi vẫn bất công cho đôi đàng, thôi thì đáp ứng cho một đàng, nhận lỗi cùng đàng kia.
Thằng Thanh cố tình hun lên môi chị nó, mùi dầu thơm chị xức làm nó lâng lâng. Nó ôm chặt chị trong lòng, chị xoa đầu nó, mặc nhiên để đứa em thỏa mãn sự đòi hỏi sinh lý bấy lâu. Những vướng bận trên người dần dà được lột ra, nhẹ nhàng và tế nhị. Hai thân thể trần truồng cùng huyết thống hòa mình trong lửa yêu đương. Môi ngậm môi, lưỡi khóa lưỡi, tay ghì tay, chân quàng chân, hạ mình cọ sát nhau bằng những cái uốn éo bản năng (con người).
Một ít tinh tương tiết ra từ lỗ niệu đạo, một ít dâm thủy thoát ra từ cõi lồn trinh trắng, hai thể chất tác dụng lên nhau tạo lòng ham muốn chinh phục được đối phương. Nhập nhằn, nhập nhằn của hai bệt nước loảng dùng bôi trơn hai khối thịt đỏ hồng cương cứng, để rồi một vươn lên đâm xuống, một phồng to đón nhận. Hai đùi trên khép chặt, chì chiết, hai đùi dưới dang xa hứng chịu. Thằng Thanh ôm chặt lấy chị mình không còn biết trời trăng. Nó như một con thú bạo lực đang giam hãm con mồi dưới nanh vuốt của nó. Mặc cho chị nó đau đớn hay cong cớn, nó dùi dập trên thân xác người nó kính yêu và thương mến. Nó đụ bạo bởi vì hai lẽ: ngày mai chị theo lấy chồng sẽ không còn cơ hội và hiện tại nó đang thực thi điều mong ước từ lâu – phá trinh chị một cách đặc biệt để có một kỷ niệm đẹp ôm ấp mãi về sau.