VN88 VN88

Con linh dâm nhất trái đất – Truyện 18+

Còn thằng Khánh, nó đang mừng thầm trong bụng vì nó lại có cơ hội một mình với Linh.Nghĩ thế nào làm thế ấy, nó bất ngờ ôm lấy Linh rồi hôn ngấu nghiến.Linh tức thì chưa quen nên theo phản xạ đẩy Khánh ra.Nhưng làm sao một người con gái yếu ớt lại có thể kháng cự lại được một cậu trai sung sức như Khánh được.Khánh giữ chặt lấy Linh rồi bế xốc Linh lên giường.Nó nằm đè lên người Linh, miệng vẫn hôn thật nhanh và gấp gáp.Nó như một con thú đói khát lâu ngày, tay nó mạnh bạo kéo áo khoác của Linh ra rồi nó vục tay vào lớp trong cùng.Lần này có vẻ khó khăn hơn lần trước nhưng nó không tự chủ được nữa,nó vẫn dùng tay xoa bóp lấy bầu vú mà không cởi chiếc áo lót ra.Linh không phản ứng nữa mà bắt đầu năm im lệ thuộc vào Khánh…Rengggggggggggggggg!!! Rengggggggggggggggg!!!Linh với lấy chiếc điện thoại đang réo chuông…: -Mẹ Linh gọi…- Linh ra hiệu cho Khánh rồi nghe máy: -Dạ, con nghe. -Con về đi, muộn rồi đấy biết chưa! -Dạ,con chuẩn bị về đây -Ừm, đi đường cẩn thẩn nhé con! -Vâng, con biết rồi ạ! Linh cúp máy, tưởng Khánh sẽ thôi nhưng không, nó lại tiếp tục.Nó định đưa tay xuống dưới thì gặp bàn tay của Linh cản lại, Linh nói: -Linh phải về… Khánh cảm thấy rất mất hứng, nhưng nó cũng không tiếp tục nữa, nó buông Linh ra rồi ngồi dậy, miệng nói: -Ừ, Linh về đi kẻo muộn. Xong, Khánh tiễn Linh đi về,dừng lại ở đầu phố,nó vẫn còn rất lưu luyến…Thấy vậy, Linh đưa bàn tay lên vuốt vào má rồi nhéo cái mũi của Khánh: -Khánh hư lắm,Linh phải về đây…mai lại gặp mà.Khánh cười cái coi nào! Khánh vẫn không nói gì, mắt nhìn Linh với vẻ quyến luyến…Linh bèn rướn người, đặt lên môi Khánh một nụ hôn khe khẽ, Linh thì thào: -Thế đã được chưa hả, Linh về nhé…. -Ừ, Linh về cẩn thận nhé…Bye!!!Linh về, Khánh cũng trở về nhà…Nhưng hai người đâu biết rằng, còn một người thứ 3 đã chứng kiến được tất cả…Trên khóe mắt người đó trào ra những giọt nước long lanh nhưng lại chứa vị mặn và đắng!!! Học kì 1 kết thúc và thật may là năm nay noel tổ chức sau khi thi học kì một ngày nên Khánh có nhiều thời gian để chuẩn bị. Nó cùng Linh và Oanh đi mua sắm quần áo và phụ kiện cho ngày lễ Noel.Khánh cảm thấy háo hức hơn bao giờ hết vì Giáng sinh năm nay nó đã có người mình yêu thương. Vẫn như mọi khi, nó với cái Oanh chí choé nhau suốt dọc đường lẫn cả lúc đi mua sắm,chẳng lúc nào mà hai đứa thôi cãi nhau cả.Nhưng có lẽ cũng chính vì thế hai đứa mới là bạn của nhau.Cuộc đời nhiều cảnh rất khôi hài và oái oăm. Thằng béo thì hay đi với thằng gầy,vổ thường chơi với móm,bạn bè cứ phải chí choé nhau suốt ngày mới chịu được…Trong tình yêu cũng vậy ,mặc dù cả 2 người rất yêu nhau,đều hiểu hết về nhau, hợp nhau quá cũng khó mà đến được với nhau vì họ chẳng còn gì để khám phá nữa.Giống như 2 chiếc nam châm vậy, cùng cực thì đẩy nhau, trái cực thì lại dính chặt lấy nhau.Con người bản tính vốn tò mò và làm theo bản năng,khi yêu cũng vậy, cảm giác mới mẻ luôn là liều thuốc hữu hiệu gắn kết hai người…Ngay cả trong thần thoại, tổ tiên của loài người là Adam và Eva cũng vì sự tò mò hiếu kì mà ăn phải trái cấm…Điều đó cho thấy rằng sự khám phá những thứ mới mẻ luôn là bản chất của con người…Nhưng đôi khi, hành động theo bản năng thường dẫn đến những điều đáng tiếc và trớ trêu… Noel,trên khắp các con phố, khắp các nhà thờ,khắp các khu vui chơi đều đông nghịt người.Không khí vui tươi và nhộn nhịp không kém gì ngày Tết. Ba người bạn thân háo hức ùa vào dòng người đang ồn ã và cùng nhau hát những điệu nhạc Giáng sinh. Khánh hôm nay diện đồ rất bảnh. Nó mặc chiếc quần kaki, chiếc áo sơ mi đen ôm sát người và khoác bên ngoài chiếc gi-lê màu trắng trông thật chững chạc.Được bữa Linh và Oanh khen tới tấp, thằng Khánh cười ríu cả mắt, cái mặt thì vênh lên : ” Chuyện, anh mà nị “. Còn Linh mặc chiếc áo phao rất ấm, chiếc váy trắng và đôi bốt màu đen khiến Linh trông như một nàng công chúa vậy.Lúc nào cũng vậy,ngoại hình dễ thương và khuôn mặt đáng yêu của Linh luôn khiến mọi ánh mắt ngước nhìn.Thằng Khánh lấy vậy làm tự hào lắm,nhưng khổ nỗi nó vẫn chưa dám khoác tay Linh vì ngại cái Oanh…nó nghĩ rằng Oanh vẫn chưa biết chuyện của 2 đứa…Nhưng điều khiến nó băn khoăn hơn cả là Oanh, có vẻ như chẳng còn là Oanh ” đàn ông” ngày nào mà thay vào đó là một vẻ nữ tính đến lạ thường…Tóc Oanh đã dài ra nhiều và dạo gần đây luôn mặc những bộ đồ rất nữ tính.Hôm nay cũng không ngoại lệ, nó cũng mặc váy giống Linh nhưng là chiếc váy liền , đi đôi dày búp bê màu hồng và đeo túi xách..Thằng Khanh nghĩ mãi mà không hiểu tại sao lại có sự thay đổi lớn như vậy…Nhưng cũng vì chen chúc quá nên nó cũng ngừng nghĩ…thi thoang nó lại liếc nhìn trộm cái Oanh… Giáng sinh năm đó có lẽ là giáng sinh ý nghĩa nhất đối với 3 người, ai cũng thích thú với sự rôm rả náo nhiệt của ngày lễ.Có điều, khi về nhà, thằng Khánh nằm vắt tay lên trán và nghĩ mãi về cái Oanh…Tại sao là có sự thay đổi kì lạ như vậy? Nó còn nghĩ nếu cái Oanh mà dịu dàng được tí chút thì trời có sập mất….Hay là nó đã có người yêu nên mới điệu như vây??? ” Đúng rồi ! ” – Thằng Khánh vỗ tay cái bốp. Nó đinh ninh trăm phần trăm là cái Oanh đã có người yêu…: -Cái con bé này tẩm ngẩm tầm ngầm, giấu ai chứ sao giấu được đại ca, haha! – Nó cười một cách khoái trá.Ngày hôm sau khi đến lớp, nó vội tót lên bàn cái Oanh, vỗ vai rồi nói thầm vào tai : -Bà có người yêu rồi phải không, đừng có cãi, tôi biết hết rồi.- Thằng Khánh nói như là người trong cuộc. -Ông bị điên à, có bị làm sao không tự dưng hỏi lung tung gì thế! -Thôi đi, chết nhá, tôi đi mách Linh đây. -Đồ điên, mặc xác ông, đúng là trúng gió, để yên cho tôi học xem nào! -Ấy, gì mà dữ thế, tôi đi, nhưng mà đừng có để tôi biết tôi méc cả lớp, hehe! – Nói xong nó quay ngoắt về bàn mình, nó chẳng để ý rằng cái Oanh đang run cầm cập, tay vò nhàu hết cả tờ giấy trên bàn… “Trong cuộc sống, ai cũng phải đối mặt với những sóng gió bấp bênh, những ngang trái của cuộc đời.Nhưng không phải ai cũng có cái nhìn đúng đắn và vượt qua được cơn sóng gió đó…”Happy birth day to you,Happy birth day to you…!!!-Hai ba zô! Hai ba zô! Hai ba Zô !!!!! – Tiếng nâng công vui tai và thu hút sự chú ý. -Uống ít thôi Linh – Khánh nhắc nhở. -Thôi mà, hôm nay vui như vậy, uông tí thôi mờ…đi mờ ….-Có vẻ Linh đã ngà ngà say.Hai má ửng hồng, hơi thở phảng phất mùi cồn.Hôm nay là sinh nhật cái Oanh,có lẽ vì thế mà Linh muốn hết mình… -Nốt chén này thôi đấy nhé – Khánh có vẻ không được thoải mái cho lắm khi thấy Linh uống nhiều như thế, cũng đã 5 ly rồi mà tửu lượng của Linh thì lại kém. Nếu là ngày thường chắc Khánh đã ngăn cản, nhưng hôm nay thì ngoại lệ, cũng vì vậy mà nó để yên cho Linh được thoải mái…Nói vậy nhưng nó cũng đã uống được chục ly rồi… Linh và Khánh chung nhau tặng cho cái Oanh một con gấu bông thật to.Tuy có vẻ giống con trai nhưng mà cái Oanh lại rất thích gấu bông. Nó cảm thấy rất vui vì hôm nay có rất nhiều bạn đến dự sinh nhật mình…Cứ thế, nó mời hết rượu đứa này đến đứa khác, nhưng nó thì lại chẳng uống một chén nào…10h, tiệc cũng tàn, ai nấy đều mệt mỏi và say sỉn gần hết.Linh say đến nỗi nhoài vào Khánh mà nằm chẳng biết trời đất đâu nữa. Khánh cùng Oanh dìu Linh về nhà. Về tới nhà, Linh bắt đầu ngấm rượu và nôn rất nhiều, đây là lần đầu tiên trong đời Linh nếm mùi vị của rượu, nó thật sự quá sức đối với một cô bé nhỏ nhắn và yếu đuối như Linh…Trên cơ thể, mồ hôi chảy nhễ nhại và nồng nặc mùi rượu…và cô ngủ thiếp đi, trong cơn mê man, cô cảm giác có ai đó đang cởi quần áo của mình ra và đắp chăn lên mình…

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.