Nói xong thì cíp máy nhưng tôi biết Minh kiểu gì cũng phóng đến hơn nữa thằng này cũng mang rượu đến cho mà coi, Quả đúng như thật mười lăm phút sau thì đã thấy nó đến chên tay cầm một chai hennissy rồi mở cửa vào, miệng toe toét
– Hôm nay được vợ chồng nhà này mời đến ăn cơm vinh dự quá, vinh dự quá
– Thôi đi ông mãnh, đến đây làm chứ không phải đến đây nhậu nghe chưa, vác cái chai này đến làm gì
– Thì cũng cần một tý làm cho nó hăng máu chứ lại, không có cái gì thì làm gì có hứng mà làm cơ chứ
– Thế Tuyết đâu, ông không rủ Tuyết à?
– Có mới gọi điện cho nó xong chắc cũng chuẩn bị đến nơi rồi đó, yên tâm đi cái Tuyết thì có bao giờ sai hẹn đâu mà lo
Minh vào trong nàh rồi chạy tọt xuống dưới bếp mà bốc mấy miếng thức ăn mà Ngọc đang làm, tiếng trêu nhau trong bếp vang lên khiến rôi nghĩ “sắp thành bố trẻ con rồi mà cứ như là trẻ con vậy”. Không lâu sau thì Tuyết cũng đến, mới thấy đống đồ lỉnh kỉnh trước nhà Tuyết đã nói
– Sao đã làm mô hình để trình bày rồi cơ à, sao sớm thế!
– Thì làm trước đi, có ý tưởng gì mới còn xem xét giải quyết cho nó nhanh chứ nào xào trong bếpchuẩn bị ăn nào. Ngọc nấu xong rồi đó
Chúng tôi vào trong bếp rồi ngồi vào bàn, những món ăn nghi ngút khói khiến chúng tôi như càng đói hơn. Chai rượu đã được Minh mở ra nhưng hầu hết là Minh uống còn chúng tôi thì chỉ làm một hai ly là cùng. ĂN uống đến gần tám ruỡi chín giờ tối thì tôi bảo
– Thôi mọi người bắt đầu vào làm nào, chúng ta có thế làm thông cả đêm hôm nay được không mọi người
– Nếu ông thích thì bọn tôi cũng có thế thức đêm cùng ông được, miễn là đừng có để cho tôi đói là được
– Cái đó thì bảo Ngọc chứ đâu phải bảo tôi
– Ùh yên tâm ông ở nhà tôi thì không lo đói đâu mà, nào bắt tay vào làm thôi