Minh rút máy bấm số rồi gọi. Mộ lúc sau thì Minh nhăn mặt mà nói
– Bọn nó đi học con mẹ nó rồi, có đứa nào đâu, chỉ có mỗi một đứa là đi được thôi, hay là mày đi trước nhé, tao nhường đó, tao đi sau cũng được!
– Thôi mày cứ đi trước đi, tao về nhà với vợ của tao cũng được, nhớ phải áo mưa cẩn thận đó nhé, không có ngày chơi hàng chung là toi cả hai đấy
– Gớm việc đó mà mày cũng phải nhắc nhỉ, tao chẳng bao giờ là quên áo giáp đâu, bao giờ ký hợp đồng xong chúng ta làm một chầu nữa nhé, ok, thôi bây giờ thì bạn đi trước đây!
Nói xong thì Minh lên xe phóng đi. Tôi ngồi trên xe của mình mà chẳng biết đi đâu. Về nhà bây giờ thì Hương đã đi học. Thảo thì cũng vậy. Hồng cùng học với Lực rồi. chỉ còn mỗi Nhàn và Ngọc thôi. Ngọc đi chơi với Tuyết, bộ không lẽ lại gọi cho Nhàn, mặc gì mới làm chuyện đó hôm qua xong. Nghĩ đi nghĩ lại thôi thì gọi vợ mình về. Tôi bấm máy gọi cho Ngọc
– A lô em đó à, đang ở đâu vậy, anh đang chờ em đi chơi đây này
– À em về nhà rồi, đang ở nhà anh đến nhé, em có cái này cho anh đấy!
– Ùh đợi anh chút
Tôi không ngờ Ngọc lại về sớm đến như vậy lên phóng xe đến nhà Ngọc ngay, mới nghe thấy tiếng xe của tôi thì Ngọc đã chạy ra mở cửa rồi. Nhìn nét mặt tươi tắn của Ngọc thì tôi khẽ mỉm cười mà nói
– Có gì cho anh thế, chắc lại bù cho anh chuyện hôm gì rồi phải không?
– CHỉ được cái nghĩ như thế là giỏi thôi, được rồi tí nữa em bù cho được chưa, nhưng cái quà cho anh là cái khác cơ vào đi