Tôi thấy Nhàn nói như vậy thì khẽ đến gần mà nói
– Sao lại chả biết chị ấy nói hết với anh rồi, được thôi em muốn biết thì tí nữa anh dạy cho được chưa! Nhớ trả học phí đấy
– Được rồi nhưng em thực hành thì cũng trả luôn học phí cho anh rồi còn gì nữa, như thế là ok rồi, thế anh còn đòi học phí gì nữa nào
– Thì học phí là mỗi tuần phải thực hành một lần, có vậy thôi, được chứ
– Thế anh không sợ chị Ngọc của em ghen hay sao mà đòi dạy lắm thế
– Thì chị ấy cả tuần rồi còn gì nữa, bỏ một buổi đến dạy em thì có chết ai đâu nào
Cả mấy người chúng tôi cười với nhau rồi cùng lên xe đi ăn. Những món ăn ở nhà hàng này khá là ngon miệng Chúng tôi ăn mãi mà không chán, vừa ăn vừa uống rượu lên cũng thấy hừng hừng trong người. Nhò có chút rượu vào trong người lên má của Nhàn càng hồng lên, vẻ dâm đãng càng lộ rõ ra. Tối muộn thì chúng tôi mới tan tiệc. Tôi khẽ đưa Ngọc về thì Ngọc bảo
– Thôi anh đưa Nhàn về đi, em đi xe của Nhàn về nhà cũng được mà, nhớ dạy dỗ em nó cho kỹ vào nghe chưa, không cẩn thận là chết với em đó
– Thế hả được rồi nhưng mà anh vẫn phải đưa em về chứ sau đó đi đâu thì đi
Thế là tôi cùng với Nhàn và Ngọc về. Vừa đi chúng tôi vừa nói chuyện. Nhàn khẽ mỉm cười mà bảo tôi
– Đấy anh thấy chị em dễ tính không cho chồng đi với người khác mà mặt vẫn tỉnh bơ coi như chẳng có chuyện gì xảy ra vậy, em mà là em thì đừng có mà trách
– Ùh đúng rồi em như thế làm gì mà chẳng không có người yêu cơ chứ, ăn cơm chán thì cũng phải cho chồng nó đi ăn phở chứ, cấm đoán như thế không lên em ạ
– Ùh được rồi không cấm có mà vác con về nuôi chứ gì, em là em không thế nào chịu được cái cảnh chung chồng đâu
– Thế thì em phải học tập chị em đi rồi còn gì nữa,, như thế thì chồng mới không thể nào bỏ được
– Đấy là chị em em mới cho như vậy thôi chứ ở ngoài thì đừng có mà trách nghe chưa đừng thoải mái như thế nhé, đừng thấy hiền mà bắt nạt
– Được rồi, có ai dám như thế đâu cơ chứ, nào đển anh đưa em về nhé