Thảo cũng đã đến vừa dựng xe xuống thấy Hương nói như vậy thì nói
– Gớm được một ngụm đã phê lòi cả con mắt ra rồi mà còn bảo là không say không về xin lỗi bà đi nhé
Nghe thấy Thảo nói kháy mình như vậy đang định nói lại thì Minh chạy ra can ngăn
– Tốt số có chồng đến nơi rồi mà hãy còn cãi nhau được là sao, trẻ con quá đi mất thôi
Tuyết đứng đằng sau thì trêu Minh luôn
– Thôi cứ để em nó tự nhiên, tính em nó thế kẹ em nó, xen vào làm cái gì
Thấy mọi người lại tiếp tục trêu nhau, lên tôi xua tay bảo mọi người
– Thôi thôi tôi có ý kiến thế này nhé
Bây giờ chúng ta đi ăn hải sản, tôi biết nhà hàng Hoa Đại đỏ có nhiều món ngon lắm, nhất là món mực hấp gừng, ăn vào trời mùa đông này thì hay lắm đó.
Ai cũng đồng ý lên xe thì đột nhiên Ngọc bảo tôi
– À mà đợi Nhàn đến nữa chứ, em vừa điện lại bảo nó đến chỗ này rồi, chắc nó cũng sắp đến rồi đấy, mọi người đợi nó chút xíu đi
CHúng tôi đành lán lại đợi Nhàn. Trong thâm tâm tôi nghe tiếng Nhàn đã thấy phê rồi, chắc ở đây cũng có nhiều đọc giả xem “Nữ sinh Ngô Quyền” Em nhân vật chính đó tên là Nhàn, mới nghĩ đến đó thôi mà nước dãi của tôi đã ứa hết cả ra rồi. Như đoán trước được nghĩ của tôi. Ngọc quay lại nói
– Sao đã muốn gặp em nó lắm rồi cơ à, người gì mà khiếp thế không biết, thôi chịu khó đợi một chút đi, em nó cũng sắp đến rồi đó, em này chân hơi bị dài đó, hàng họ cũng khá là ngon lành, nói chung là được, trông cái mặt như thế kia là biết rồi
– Anh nghe nói em của em tên là Nhàn thì anh tưởng tượng đến Nhàn trên phim thôi chứ có gì đâu, nhưng chắc là em của em cũng xinh gái chứ gì!
– Không xinh thì sao, Nhàn em em còn xinh hơn cả Nhàn đóng phim nữa đó, nhưng em công nhận là con này dâm thật, tuy chưa đụ đéo gì với ai nhưng màng trinh cũng chẳng còn nữa rồi
– Sao lạ vậy bộ bẩm sinh ra đã là như vậy rồi à
– Thì nó thủ dâm mất chứ còn làm sao nữa, có thế thôi mà cũng phải hỏi, sao mà hỏi lắm thế không biết, nó ở nhà có một đống cặc giả luôn, em nhìn mà cũng đã phát khiếp hết cả lên rồi
– Thế hả, chắc em cũng mượn để dùng chứ gì, nhìn cái mặt của em là anh biết hết rồi, nghi lắm.
Ngọc nhéo tôi một cái rồi lườm mà nói
– Sao em phải làm như thế cơ chứ, có anh rồi cần mấy thứ nhân tạp đó làm cái gì, thật không thích thì thôi làm đồ giả làm gì cơ chứ, chỉ có cái Nhàn chưa làm đồ thật bao giờ thôi, em mới bảo nó vậy
– Thế Nhàn không có người yêu hay sao mà phải làm như vậy cơ chứ, hay là có chuyện gì không làm được
– Không phải nó chưa có người yêu, hơn nữa nó sợ người yêu bảo nó không còn trinh nữa lên nó không có người yêu, làm ở ngoài thì sợ người khác biết lên nó bảo em thử kiếm cho nó một người cho nó nếm trái cấm như thế nào
– Kinh thật chẳng có người chị nào như em, như thế mà còn bảo em làm được thì anh cũng chụi em rồi