Thật không ngờ luận án của chúng tôi đã được đánh giá rất cao, dĩ nhiên là được loại giỏi và chúng tôi được ra trường trước hơn một nqăm. Ngọc nhìn tôi say đắm mà nói
– Thích quá, không ngờ học dốt như em mà có thế tốt nghiệp được chứ, nói chung là công của các anh cả đấy
– Làm gì có chuyện đó, trong đó cũng có phần rất lớn công sức của em đó chứ, nào chúng ta đi liên hoan, có rủ thêm mấy đứa em của anh nữa được không vậy?
– Được chứ, hôm nay chúng ta phải đi ăn mừng mới được, Em rủ luôn cả Nhàn em gái em nữa, được chứ
Ngọc vừa nói vừa có ý cho tôi, tôi cũng hiểu ý của Ngọc lên chỉ mỉm cười mà nói
– Được rồi yên tâm đi rủ hết em ạ, Minh với Tuyết cũng rủ thêm mấy người nữa đi cho vui!
– Thôi khỏi, như thế này là quá đông rồi, đi với mấy người ngoài mất cả vui, cứ như thế là đủ, ok
Nhìn cái kiểu của hai người không ai nghĩ là họ có thế yêu nhau được. Tôi gọi điện về cho Hương, cùng với Thảo, Lực cùng Hồng đi nữa, Hồng thì bận không đi được lên. Chỉ có mỗi Lực phóng xe đi thôi. Hương cũng một mình một xe đến chỗ chúng tôi. Vừa đến Hương đã toe toét cười mà bảo hai người phụ nữ
– Có việc gì mà anh chị gọi hết cả chúng em đến đây như vậy đấy, chắc lại có vụ hội hè rồi chứ gì, em là em thính trong cái vụ này lắm đấy
– Ùh, cọn chị được tốt nghiệp trước một năm rưỡi, luận án cùng đồ án được duyệt loại giỏi rồi, chắc cũng được thưởng một chút tiền nữa đó
– Thế hả, đã thế hôm nay không say không về.