Ngọc đứng cạnh tôi mà nói
– Thì lúc nào nó chả hoạt động, từ hôm đấy đến bây giờ đã rút điện ra đâu. Máy vẫn chạy ro ro đó.
Chúng tôi ngạc nhiên vì mô hình mình làm như vậy chạy mấy ngày mà vẫn không bị sao. Sửa xoạn lại hoàn tất, chúng tôi cùng đi ăn. Do tối hôm qua làm chuyện đó với Thảo lên tôi đau hết cơ bụng, ăn cũng chẳng ngon nữa. Qua loa một chút rồi về nhà. Hương thì đã đi học. Tôi đoán nhà chẳng có ai cả Nhưng khẽ gần đến cửa thì có tiếng rên khe khẽ trong nhà
– Ứ… làm nữa đi anh … em không thế nào chịu nổi được nữa rồi đây này … sao mà sướng thế hả trời làm mạnh nữa lên đi anh ơi em sướng
Tôi thấy lạ “làm gì có ai ở nhà đâu, sao tự dưng lại có tiếng rên thế nhỉ, mà tiếng này đâu phải tiếng của Hương cơ chứ, không lẽ lại của ti vi”Tôi khẽ mở cửa rồi đi vào. Nhà dưới thì chẳng có ai nhưng tiếng rên thì phát ra từ căn phòng của Lực. Tôi mỉm cười mà nghĩ
– Chắc thằng bé xem phim mà quên đóng cửa đây, may là mình về chứ ông bà già mà về thì chắc thằng bé toi luôn
Khẽ đi lên phòng của Lực thì tiếng rên càng rõ nhưng rõ ràng không phải tiếng ti vi, tôi nghĩ “Không khéo thằng đấy nó lại đưa gái về nhà cũng lên nhìn cái bản mặt của nó ngây thơ vô số tội”. Khẽ đi gần đến cửa tôi mở cửa ra. Thì ra là thằng bé với cái Hồng bạn gái nó. Không ngờ nó mà cũng như mình, tô khẽ đứng qua mà nhìn