Đến lúc đó, Phi mới nhân nhượng :
– Thôi được. Cả hai đứa nghe tao nói đây : Vì tội gian dâm, tao tuyên bố tịch thu toàn bộ những thứ tụi mày mang theo. Ngoài ra, tao phạt bằng cái xe honđa này…
Nói xong, hắn quát Hương :
– Con đĩ kia. Mày còn đứng đó hả. Về ngay. Rồi tao sẽ hỏi tội mày.
Trong khi Bảy có rúm người vì sợ. Phi trừng mắt “buộc” Hương ngồi lên chiếc xe honđa của Bảy. Còn hắn thì cầm luôn cái túi mà hắn đã tháo ra ở đằng sau xe. Hai chiếc xe máy nổ giòn rồi quay trở lại thành phố. Đám người xung quanh tản đi, chỉ còn lại một mình Bảy đứng ngơ ngác bên đường với dáng bộ thiểu não.
*
* *
Hai chiếc xe máy của Phi và Hương thong thả chạy trong thành phố. Phi mỉm cười, giơ cái túi mà hắn đã lột được, hỏi Hương :
– Nhiêu đây?
– Khoảng năm chỉ – Hương nói và vỗ vỗ lên tay lái của chiếc xe mà thị đang ngồi – Với giấy tờ của cái xe này nữa.
– Vậy là ngon quá rồi! Tụi mình làm một chầu mừng thắng lợi chớ?
Hương không trả lời. Một lúc sau thị thong thả nói :
– Kiếm chỗ nào văng vắng đổi xe đi. Anh có quyền sử dụng tất cả những thứ vừa kiếm được. Nhưng tôi nhắc lại : Tôi cấm anh đụng đến anh Sơn. Nếu có chuyện gì xãy ra với ảnh, tôi sẽ không tha cho anh đâu!
Phi sửng sốt nhìn Hương. Sau đó, hắn lặng lẻ gật đầu. Nhưng qua ánh mắt đầy băng khoăn của hắn, có thể đọc thấy những ý nghĩ xa xôi nào đó. Hương đã chọn thời điểm này để nhắc điều đó có ý nghĩa gì? Thị yêu Sơn thật chăng? Hay còn những âm mưu nào khác? Không. Phi không tin rằng trong con người của Hương lại còn có cái gọi là tình yêu được! Hay nói cách khác, thị vẫn còn một thứ tình yêu, nhưng là yêu tiền, yêu vàng chứ không thể yêu một con người. Nhất là một con người không thuộc giới lưu manh như hắn và Hương.