VN88 VN88

Con ả giang hồ bú cu nút thật điêu nghệ – Truyện 18+

Hương bỏ lửng câu nói. Sau khi đã quan sát xung quanh, thị ghé sát, thì thầm vào tai Phi. Khuôn mặt Phi tươi lên. Hắn gật đầu :
– Vụ này ngon! Nếu kiếm được khá tôi sẽ thanh toán cho cô đầy đủ những gì tôi mượn của cô.
Hương lắc đầu :
– Không, anh cứ tự do sử dụng… Còn về khoản đó anh Sơn đã thanh toán cho tôi đầy đủ rồi, kể cả lãi…
Sự sơ hở đó đã cung cấp cho Phi thêm một thông tin quan trọng. Trong đôi mắt đang nhìn xa xăm của hắn có thể thấy ánh lên những tia suy nghĩ căng thẳng. Biết mình lỡ lời. Hương vội nói thêm :
– Anh quên cái ý định tống tiền anh Sơn đi. Nếu có chuyện gì xãy ra với ảnh, tôi không tha cho anh đâu!
Nghe Hương nói Phi gật đầu :
– Tôi đã nói rồi… Cô cứ yên tâm đi!

*
* *

Tại một công viên trong thành phố.
Sơn cho xe chạy chầm chậm dọc công viên. Anh đưa mắt nhìn dọc ngang như đang tìm kiếm ai đó. Khi đi ngang một gốc cây có chiếc ghế đá với một cô gái ngồi xoay lưng lại, bên cạnh chiếc xe máy. Cô gái bổng quay lại. Đó là Kim Anh. Cô ta gọi :
– Anh Sơn!
Sơn dừng xe, sau khi dựng xe anh ngồi xuống bên cạnh Kim Anh với vẻ lạnh nhạt. Tuy đã nhận rõ thái độ đó, nhưng Kim Anh vẫn nũng nịu :
– Anh hổng vui khi gặp em sao?
Sơn lạnh lùng :
– Khi nhận được thư. Thú thật là tôi không ngờ là cô! Cô định nói gì nói đi!
Kim Anh làm vẻ giận dỗi :
– Nếu anh thấy khó chịu thì thôi! Anh cứ đi đi!
Một thoáng lưỡng lự, Sơn đứng lên nhưng lại ngồi xuống :
– Cô cho rằng tôi phải vui khi gặp lại vợ ông Tư Nghị sao?
Câu nói chất chứa nỗi chua chát ngấm ngầm. Đồng thời, nó bộc lộ điểm yếu của Sơn. Nó chứng tỏ trong thâm tâm anh vẫn còn le lói một chút gì đó với con người bội bạc này. Kim Anh đã nhận ra điều đó, và cô ta trở lại tươi tỉnh :
– Anh hổng thèm nghe em nói nữa! Thì anh cứ ngồi đây đã.
Sơn im lặng. Trong đôi mắt của anh lúc đó, một nổi buồn mênh mang đang xâm chiếm. Kim Anh ngó vào đôi mắt đó bằng ánh mắt tinh quái rồi thủ thỉ :
– Em có lỗi gì trong chuyện ấy? Gia đình buộc em phải lấy chồng. Ông Tư Nghị là người hùn vốn làm ăn với má em. Nếu không có ổng gia đình em đã sạt nghiệp từ lâu… Trong hoàn cảnh đó, anh tính sao? Em phải báo hiếu chớ!

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.