VN88 VN88

Con ả giang hồ bú cu nút thật điêu nghệ – Truyện 18+

Anh hỏi giọng rung lên :
– Nghĩa là tôi không còn hy vọng?
– Biết làm sao được?- Bảy nói và dang hai tay ra với vẽ thành thật giã tạo – Tình hành đã có những thay đổi…
– Vậy tôi phải làm gì bây giờ?
Hắn cố nói bằng giọng chân tình :
– Theo tôi, tốt nhất là chú đi một nơi nào đó thiệt xa. Ý tôi là chú đi đến nơi nào không ai biết quá khứ của chú và làm lại từ đầu…

Đôi mắt Sơn long lên. Hình như phải cố gắng lắm anh mới không tát vào cái mồm đang leo lẻo của Bảy. Bảy nhận ra điều đó, vội vã xua tay :
– Chú Sơn, bình tỉnh lại đi!… Tôi rất biết ơn chú, và trước sau chỉ mong điều tốt lành cho chú!
Không còn nén được Sơn đứng bật dậy. Tưởng anh đánh Bảy vội vã co người trên ghế, hai tay ôm đầu. Nhưng Sơn thảng nhiên đưa tay vơ lấy tập bạc trên bàn. Anh lạnh lùng :
– Bao nhiêu đây?
Bảy như sống lại, hắn lắp bắp :
– Năm trăm ngàn. Đó là vốn liến của vợ chồng tôi. Gọi là đền ơn chú! Mong chú thông cảm!
Trong một thoáng, khuôn mặt Sơn bổng thẩn thờ. Sơn nói khe khẽ như tự nói với mình :
– Năm trăm ngàn để đổi lấy một ngàn ngày trong trại giam. Một ngàn ngày đáng lẽ anh phải gánh chịu…
Bảy hoảng hốt. Hắn ngồi mềm nhũng trên ghế vẽ mặt sợ hải tột cùng. Nhưng Sơn không có ý định động chạm đến hắn, anh nói tiếp :
– Nhưng cũng không phải là quá rẽ đâu. Bởi số tiền này phản ánh thực giá trị của các người… Đồ khốn nạn!
Nói xong Sơn thản nhiên nhét tập bạc vào túi. Đi lại góc nhà nhặc cái túi mình lên. Trước khi bước hẳn ra ngoài, anh còn nhìn Bảy bằng ánh mắt khinh bỉ khiến hắn co rúm người lại.
Khi Sơn đã ra khỏi cửa. Vợ Bảy chạy đến bên chồng, hỏi bằng giọng hồi hộp :
– Bao nhiêu?
– Năm trăm ngàn – Bảy thẫn thờ đáp.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.