Tình bạn của chúng tôi và vợ chồng Steve không còn đơn giản. Chúng tôi coi như đại gia đình dù vẫn sống hai mái nhà khác nhau. Steve và Susan không thể có con. Tôi có thêm con và những đứa con chúng tôi gọi Steve và Susan như bố mẹ thứ hai của chúng, ngược lại Steve và Susan yêu chúng nó như con của mình.
Sáng thứ bảy Steve và Susan uà vào nhà tôi. Chúng tôi sửa soạn cho một chuyến về thăm lại chốn cũ. Chúng tôi dự định thăm lại mái trường xưa lúc Thuận còn làm phụ giáo, những con đường, những ngồi nhà chúng tôi qua, nơi chúng tôi đến từ quê hương xa và sau chuyến đi nầy chúng tôi dự định vê thăm lại Việt Nam.
Susan mặc bộ váy đầm jean rộng, cô ấy lúc nào cũng mặc đồ đàn bà đồng quê, nơi có những vườn dâu vườn cam ngút mắt. Có một lần chúng tôi đi chơi miền quê cô chợt hỏi tôi “Bình có biết tôi mặc quần lót màu gì không? ”Tôi ngập ngừng sau đó trả lời đại: “Màu đỏ! ” Susan mặt tươi rói nói: “Đúng phót! Sao hay vậy! ” Lúc đến chổ vắng nàng kéo lên cho tôi coi, tôi thấy rõ một cái quần lót màu đỏ thật đẹp ôm trọn âm hộ của nàng. Susan nói: “Bình sờ thử coi, sao đoán hay thế! vải mềm và tốt lắm! ”Tôi sờ cái vùng hấp dẫn đó nói: “Chỉ hên thôi! Không hay! Nhưng sờ đã lắm! ” Susan nói: “Trong hay ngoài? ! ” Tôi cười đáp “Cả hai! ” Susan rất tự nhiên và thoải mái những lần như vậy, nàng thả áo xuống đi tiếp.
Steve hỏi:
“Thuận đâu? ”
“Còn ngủ nướng! ”Tôi trả lời.
“Tôi lên thức cô ấy được không? ”Steve chờ tôi trả lời.
“Được quá đi chư! nếu không, cả tiếng nữa đấy! ”
Susan đi về phía tôi nói:
“Để ông ấy lên gọi Thuận, tôi giúp anh làm điểm tâm! ”