Thu Hương xấu hổ đỏ bừng c mặt lên khi cô nhận thấy ông Phú đẩy dạng hai đùi cô ra. Vẫn nhắm mắt nHương cô có thể hình dung ra được là ông Phú và cậu bé đang lúi húi dí sát mặt vào chỗ bên dưới đó của cô. Cô thấy những ngón tay tò mò không biết là của ông Phú hay của cậu bé cứ vuốt vuốt đám lông đen mượt ở chỗ đó của cô, rồi những ngón tay đó cứ mn man hai mép thịt đầy đặn mềm mềm ở chính giữa chỗ đó của cô, thậm chí nó còn tinh nghịch vành hai mép thịt đó của cô ra để xem bên trong nữa chứ. Thu Hương lại càng xấu hổ hn khi nghe ông Phú và cậu bé vừa xem vừa bình luận chỗ đó của cô với những lời lẽ rất trần tục. Bỗng bàn tay mập mạp của ông Phú cầm lấy tay phi của cô kéo sang phía bên, một cái đầu dưng vật tròn căng trn nhoe nhoét nước chạm vào lòng bàn tay cô khiến cô vội mở mắt ra nhìn xuống, hoá ra là ông Phú kéo tay cô đặt lên cái dưng vật tồng ngồng của cậu bé. Thu Hương định rụt tay lại thì ông Phú giữ chặt lấy tay cô ở đó và bắt cô phi vuốt ve cái chỗ đó cho cậu bé. Thu Hương đành miễn cưỡng cầm lấy cái dưng vật của cậu bé và vuốt lên vuốt xuống nhè nhẹ. Cô thầm nghĩ sao mà cái đó của cậu bé nóng thế không biết và cứng một cách khủng khiếp. Thu Hương nhìn ông Phú thì thấy ông này cũng đang nhìn cô, ông ta nói:
– Thế nào Hương , của em nó cũng được phết đấy chứ, anh cũng hi bất ngờ đấy, còn ít tuổi, người lại không to chút nào mà cái đó không thua của anh bao nhiêu.
Rồi ông Phú quay sang nói với cậu bé:
– Thế nào Việt, cháu có muốn chị Hương hôn nó cho cháu không?
Cậu bé lắp bắp;
– Dạ … có … cháu thích lắm.
Thu Hương chưa kịp phn đối thì ông Phú đã hướng dẫn cậu bé ngồi quỳ sấp lên trên mặt cô đang ở vị trí nằm ngửa phía dưới, cái dưng vật thẳng đ của cậu bé chĩa thẳng xuống mặt cô. Cố né cho cái dưng vật đó khỏi chạm vào mặt mình, Thu Hương ngượng nghịu lắc đầu nói với ông Phú:
– Kìa anh … đừng … em không …. như thế kỳ lắm.