Sau hôm đó, suốt c tuần đó và tuần sau đó, ở công ty có rất nhiều việc nên cô và ông Phú đều bận tối mắt tối mũi vì công việc. Không thấy ông Phú đ động gì đến cái chuyện mà Thu Hương rất ngại, cô đã thấy hi mừng và hy vọng là ông xếp của cô đã chán cái ý tưởng đó rồi. Tuy nhiên cô đã nhầm, sáng thứ Hai đầu tuần đó, tranh thủ lúc Thu Hương vào đưa các hồ s để ông ta ký, ông Phú bo cô sắp xếp công việc để chiều mai cùng ông đi công tác. Khi Thu Hương hỏi là đi công tác ở đâu thì ông Phú cười vẻ rất ngụ ý và nói:
– Với chồng em và mọi người thì cứ bo là đi Hi phòng với anh, còn thực ra thì anh em mình sẽ đi hồ Đại Li nghỉ ở đấy một đêm đến hôm sau mới về … mà này c cậu Việt anh giới thiệu với em hôm nọ cũng sẽ đi đấy, chỉ ba người thôi, tự anh sẽ lái xe đi.
Nghe ông xếp nói mà mặt Thu Hương đỏ bừng, cô hiểu là cái chuyện mà cô rất ngại sẽ diễn ra trong lần đi chi này, tuy nhiên cô chẳng còn cách nào khác là gật đầu đồng ý. Sáng hôm sau, Thu Hương mang sẵn túi quần áo hành lý đi để đến chiều đi thẳng từ c quan luôn. Đến ba giờ chiều thì cô và ông Phú ra xe để đi, cậu bé nọ thì ông Phú hẹn đợi sẵn ở quán cafe gần đó để xe qua là đi luôn. Đến hồ Đại Li, ông Phú thuê hẳn một nhà nghỉ riêng biệt nằm trên sườn đồi râm mát thoai thoi bên hồ. Ngôi nhà nghỉ kiểu này chắc là để dành cho những gia đình đi nghỉ ở đây và cũng chắc mới được xây dựng vì nội thất rất đẹp, còn mới nguyên, gồm có hai phòng ngủ, một phòng khách, khu phòng tắm … tất c đều rất xịn như một khách sạn hạng sang ở Hà nội vậy. Sau khi nhận phòng, thu xếp hành lý xong xuôi, ba người đi dạo ở ven hồ, rồi ngồi ở một quán nước nhỏ cạnh hồ vừa uống nước vừa ngắm phong cnh. Một lúc sau họ mới quay trở lại nhà nghỉ. Về đến ni, ông Phú bo Thu Hương đi tắm trước đi, nhìn bộ mặt dâm dê và giọng nói của ông ta, Thu Hương hiểu ngay là tắm xong sẽ phi làm gì rồi. Thu Hương nhường cho ông Phú và cậu bé tắm trước, lần lượt ông Phú rồi cậu bé vào buồng tắm rồi đi ra người nào cũng chỉ có cái khăn tắm quấn quanh bụng. Vào phòng tắm, Thu Hương đứng x nước lạnh thật lâu, một phần để cho thoi mái, phần thì cô cứ chần chừ mãi không muốn kết thúc để đi ra phòng ngoài, ni đang đợi chờ cô một công việc mà cô cm thấy cực kỳ xấu hổ. NHương mãi rồi cũng phi ra, Thu Hương nằng nặc đề nghị ông Phú ở bên ngoài đóng hết cửa sổ và kéo hết rèm cửa xuống cho tối rồi cô mới chịu đi ra. Thu Hương bước ra phòng ngủ cũng chỉ trong chiếc khăn tắm rộng quấn quanh người. Cô thấy ông Phú đang ngồi ở mép giường còn cậu bé nọ thì đang ngồi ở ghế ở bộ bàn uống nước. Rèm cửa đã buông hết, căn phòng ngủ chỉ còn ánh sáng mờ mờ nHương vẫn khá rõ ràng để cô nhìn thấy bộ mặt đầy sự hồi hộp và căng thẳng của cậu bé. Thu Hương khẽ khàng ngồi xuống giường cạnh ông xếp của cô và nhìn ông ta có ý hỏi xem bây giờ mọi chuyện bắt đầu như thế nào. Ông Phú liếc nhìn sang cậu bé rồi đặt một tay lên vai Thu Hương nói với giọng từ tốn:
– Nào em đứng dậy bỏ cái khăn tắm này ra cho Việt nó thưởng thức vẻ đẹp của em một chút.