Suốt mấy ngày đầu tuần, Thu Hương bận rộn giúp cho ông Phú chuẩn bị việc tham gia Hội chợ. Ông Phú cũng bận nên chẳng có lúc nào riêng tư với Thu Hương cả. Do trong dịp này Thu Hương hay phải đi làm việc bên ngoài công ty nên ông Phú đã cấp cho cô hẳn một chiếc điện thoại di động Nokia xinh xắn bóng loáng, tiền cước sẽ do công ty trả. Thu Hương thích lắm, lâu nay cô vẫn ao ước có được một chiếc điện thoại sành điệu như vậy. Đến hôm khai mạc gian hàng của công ty, ông Phú dặn cô phải ăn mặc thật đẹp để cùng ông làm lễ khai mạc. Sáng hôm đó, Thu Hương tắm gội từ sáng sớm rồi ngồi trang điểm, thường thì cô không cầu kỳ lắm chuyện trang điểm, khuôn mặt nhẹ nhõm trắng mịn của cô không cần trang điểm cũng xinh lắm rồi, Thu Hương chỉ xoa thêm chút phấn hồng, kẻ chút mắt và tô phớt nhẹ chút son hồng lên đôi môi mọng …. rồi cô chọn bộ đồ vét công sở mà cô mới may dịp Tết vừa rồi, chiếc váy của nó hơi ngắn một chút nhưng Thu Hương mặcđẹp tuyệt vì đôi chân cô vừa dài vừa thon, bên ngoài chiếc áo sơ mi trẻ trung là chiếc áo khoác mỏng, mái tóc cô óng ả buông dài đằng sau lưng. Nhìn vợ mặc quần áo xong đi ra cửa, anh Trung phải trầm trồ khen:
– Sao vợ anh hôm nay xinh thế …. chắc có công việc gì quan trọng phải không/
Rồi anh âu yếm kéo cô lại hôn. Thu Hương phải gỡ tay chồng ra:
– Thôi nào, kẻo em đi muộn mất, hôm nay công ty em khai mạc gian hàng mà.
Không chỉ trên đường đi mà lúc cô duyến dáng sải những bước đi uyển chuyển tự tin vào trong toà nhà Triển lãm, rất nhiều cặp mắt đàn ông phải dõi theo cô với vẻ ngưỡng mộ. Đang lúi húi làm gi đó ở quầy hàng, ông Phú ngước lên khi Thu Hương đến:
– a … em đến rồi đấy à.
Rồi ông nhìn cô từ đầu đến chân với ánh mắt tán thưởng rồi gật gù:
– Được lắm Hương à, nào giúp anh xếp lại cái đống tài liệu giới thiệu sản phầm này với, chuẩn bị đến giờ khai mạc rồi.