Nhà họ vốn chỉ là một căn hộ tập thể khiêm tốn tít trên tận tầng 5 khu Thành Công với một phòng khách nhỏ, một phòng ngủ và một khu bếp núc nhà tắm nhà vệ sinh, nên chỉ có một chiếc giường đôi cho cả hai vợ chồng và đứa con nhỏ. Vợ chồng họ vẫn thường phải đợi đứa con nhỏ ngủ say rồi mới dám gần nhau, hoặc tranh thủ lúc đứa con học bài ở góc học tập dưới phòng ăn hoặc ở ngoài phòng khách xem TV. Cũng chính vì hoàn cảnh nhà cửa chật chội như vậy nên vợ chồng họ đã thành thói quen làm tình với nhau một cách nhẹ nhàng, không ồn ã. Hầu như khi vợ chồng họ gần gũi, nhiều lắm là chỉ có tiếng giường rung khe khẽ, tiếng thì thầm khe khẽ và tiếng Thu Hương rên khe khẽ và tiếng thở phì phò của anh Trung khi lên cao trào…… Hai vợ chồng khẽ khàng cởi bỏ quần áo ngủ ra, bế đứa con nhỏ nằm dịch sát vào phía trong giường để tránh khi gần gũi nhau vô tình chạm phải đánh thức nó dậy….Trong bóng tối, Thu Hương nằm dưới ôm chặt lấy bờ vai của chồng trong khi anh dịu dàng làm tình với cô. Lòng cô trào lên sự hối hận vô cùng với chồng và cả nỗi lo sợ nữa. Nếu mà anh ấy biết được những gì đã xảy ra giữa vợ mình và ông xếp mấy hôm vừa rồi thì chắc cô chết vì xấu hổ mất. Cô thấy thương chồng quá, nước mắt cô ứa ra vì hối hận, tội nghiệp anh ấy chẳng biết gì cả, cứ âu yếm từ tốn dập dương vật vào trong người cô như sợ cô bị mệt vậy. Vừa làm tình với vợ, anh ấy lại vừa thì thào nói với cô những lời yêu thương …. Mặc dù trong tâm trạng dằn vặt như vậy, nhưng cái dương vật quen thuộc của chồng thì thụt trong âm đạo cô cứ làm cô nhớ lại cảm giác lúc ông Phú làm tình với cô. Mặc dù không muốn so sánh chút nào, nhưng cảm giác từ âm đạo cho cô thấy rõ là dương vật chồng cô thua cái của ông Phú cả về chiều dài lẫn độ to. Mà Thu Hương nghĩ thật trớ trêu, chồng mình thì cứ phải rón rén nhẹ nhàng còn cái ông xếp xa lạ kia thì được thoải mái dập như máy khâu vậy …. Bóng tối khiến anh Trung không nhìn thấy những giọt nước mắt hối lỗi của vợ …. Thu Hương thì thầm bo chồng:
– Anh nằm xuống dưới đi, để em lên cho
Anh Trungkhẽ đáp:
– Sợ em đang mệt.
Thu Hương vừa nhỏm dậy xoay người nằm đè lên chồng vừa lắc đầu:
– Không sao, em không mệt.
Cô nâng niu cầm lấy dương vật của chồng lựa vào đúng chỗ rồi từ từ hạ người xuống cho dương vật của chồng chui ngập vào người cô. Cảm giác hối lỗi với chồng khiến cô từ trong sâu thẳm của đáy lòng muốn phần nào chuộc lỗi với anh. Thu Hương áp ngực mình vào ngực chồng cảm nhận nhịp đập tim của anh. Môi cô say đắm gắn chặt vào môi chồng. Phần hạ thể của cô khéo léo nhịp nhàng lên xuống để cái âm đạo ướt át mềm mại của mình ve vuốt suốt dọc cái chiều dài mười mấy phân dương vật của chồng. Anh Trung nằm ngửa thoi mái ở dưới, miệng hít hà đầy vẻ thích thú. Thu Hương bắt đầu tăng nhanh hơn tốc độ dập khiến chiếc giường rung lên kẽo kẹt. Bụng Thu Hương đập vào bụng chồng kêu bạch bạch khe khẽ …. Anh Trung bứt môi hôn ra khỏi môi vợ, vừa cười thích thú vừa thì thào trong tiếng thở hổn hển:
– Em … sao hôm nay em hăng thế … từ từ thôi … kẻo con nó thức giấc
Không hề ngừng nhịp dập lại Thu Hương cũng phì phò nói:
– Không sao đâu, con nó ngủ say rồi
Chừng thêm được một lát thì anh Trung trân người bụng ưỡn lên, miệng kêu lên khe khẽ:
– Ôi em, anh ra..a..a