Tan cuộc tình, ông Xuân tuột xuống giường thật lẹ,ï không cần mặc xì líp, chỉ xỏ quần dài thoáng cái ra xe vọt mất.
Từ đó hễ mỗi khi gặp nhau, hai người ham muốn cứ liếc mắt đưa tình họ dùng tiếng lóng “chè- he”- nằm ngửa cho trai chơi. Có mặt ai đứng gần đó nói trắng nghĩa “ăn chè đêm” làm ám chỉ hẹn hò. Thế trận diễn ra khi thuận tiện.
*
* *
Đêm hôm sau vợ chồng đang xem Tivi, ngồi bên nhau Nga đành thú tội cho anh Thế nghe trước, vì sợ ông Xuân mách lẽo, dành phần thắng về mình, người chồng nghe hoàn toàn điềm nhiên mạc thị chẳng nói lời nào, phê phán hay mắng trách vợ. Tưởng chồng nghe bị lùng bùng lỗ tai, nổi cơn tam bành ghen tương đánh đập hay nặng nhẹ với vợ, nào ngờ…
– Anh biết em mê “kiếm thằng cu tý” mới hành xử như vậy, khi anh đi vắng đêm qua chứ gì? Ý tưởng hình thành chuyện “dâm đãng” trong đầu cả mấy tháng khi cô Nhi và ông Xuân hú hý bên nhau. Em cố nhìn trộm mà chết lịm đến thèm thuồng.
– Đúng hoàn toàn, anh tha thứ cho em lỡ dại
Còn điểm nhỏ muốn thử “súng côn” của ông Giám đốc ra sao, độ chuẩn xác nữa, em như bị hớp hồn đến chết mê chết mệt từng cơn khi ông giao tình đủ kiểu, đủ cách biểu diễn lâu hằng giờ với cô Nhi, em núp trong phòng con Trâm nhìn lén, dồn dã với giai nhân mới chịu xả bầu tâm sự ấm ách trong người cô vợ bé, thật là thành tích kỳ thú trong đời.