Ông Xuân càng thụt mạnh, cảm nhận âm môi của bà co thắt từng hồi, xiết nhả, nhả lại bóp vào tạo cơn hứng thú ngây dại bất biết. Dâm thủy bà ứa ra cửa âm môn cảm thấy tanh tanh, nồng nồng. Ông chồng ấn sâu để “chỏm đầu” nhọn hoắt của “đèn pin” chìm ngập tận cổ tử cung, hơi ấm bung ra từng đợt tinh dịch tích lũy “gửi gấm” vào chốn âm cung vợ.
Hai người bật ngang nằm dưỡng sức đôi phút, nhưng bà vợ muốn luôn chủ động, đòi làm tình thêm cứ ôm ghì hôn chồng cách thiết tha, bởi thâm tâm bà không sợ mang bầu, để sản xuất thêm thằng anh của Nghi Đệ khỏi cô đơn. Căn phòng có gắn máy điều hòa nên ông Xuân chóng hồi lực, bắt vợ hãy nằm quay lưng vô áp ngực mình, ông gắn “súng côn” nòng dài tiếp tục nắc ngược vài cái- cho âm dương giao hòa giữ phong độ.
Mùi da thịt của vợ quen thuộc thơm thơm hòa lẫn mùi nước hoa, tạo hương vị tình yêu thêm đậm đà, âm hộ lại thật nồng nàn, bót sát, đám lông đen um tùm che kín ngã vào thiên cung. Nhấn vào ông cảm tưởng sượng sượng, ấm ấm dương vật khiến ông liên tưởng so sánh với hương sắc của Tuyết Hoa và Hạnh Nhi, dù bà có tuổi nhưng lâu giao hợp cảm thấy chẳng thua kém, ông hoàn toàn hảnh diện bà vợ có tuổi của mình.
Ông sợ kéo dài cuộc trăng hoa thằng Nghi Đệ thức giấc, Nhi dậy thấy còn đang lâm sàn cơn “máu sản hậu” có thể chận cổ chết, ông xả hết trong âm hộ vợ ghìm chặt cho dương vật đóng nêm. Niềm hy vọng có thêm con