Vốn rĩ em thấp hơn tôi, giờ đây em lại ngả người tựa lưng vào gốc cây, chân rạng để đón nhận Bé By nên càng thấp, dù đang say trong khoái cảm của đê mê hoan lạc tôi vẫn không thể cưỡng được hơn nữa khi chân phải trùng, gân phải săn để nhấp, để nắc, để day, để thỏa mãn cái ham muốn của thằng con trai, để hưởng thụ cái bồng bềnh của chốn bồng lai mà tôi và em đang có. Gồng mình tôi nhấn thêm một cú híc mạnh để dương vật tôi ngập thật sâu, thật trọn hơn trong lồn em rồi tôi phủ lên người em để dành cho mình một chút thư giãn.
Dù em đang cùng tôi say trong đê mê, trong khoái cảm mà tôi và em đang mang đến cho nhau, em vẫn hiểu cái mỏi của tôi, em nhẹ nhàng đưa hai tay lên nâng má tôi, em khẽ khàng:
– Mỏi chưa anh!
– Thì … Thì … Tạo một chút thư giãn để kéo dài chứ em.
– Thôi đi! Giả bộ hoài.
– …..
– Nhả ra đi anh!
– Sao lại nửa đời nửa đoạn vậy em?
– Thì anh cứ nhả ra đi! Em sẽ đưa anh lên đỉnh Vu sơn là được chứ gì!
Nhẹ nhàng tôi lùi lại, dương vật tách ra khỏi lồn em. Một khúc dương vật dù chưa phóng tinh vẫn thấm đẫm nước dâm thủy của em đang cương cứng chỉa thẳng về trước.
Không biết em sẽ làm gì để đưa tôi và em lên đỉnh Vu sơn đây! Tôi chỉ biết đứng trân mình ngắm em trong cái thèm thuồng của dang dở.
– Kìa anh! Tựa lưng vào gốc cây đi! Tiếc rẻ hả?
Em thật thông minh và tỉnh táo để chọc đúng tim đen của tôi.
Vừa tựa vào gốc cây, em đã quỳ xuống, dương vật tôi nằm trọn trong miệng em. Bằng miệng, bằng đôi môi em mút, em bú, em vần vũ để khoái cảm lại ngập tràn, để cái tê tê đến đê mê của tôi lại lan tỏa khắp người. Tôi chỉ biết đứng trân người, đứng đờ đẫn với đôi bàn tay ôm lấy đầu em mà nắc, mà đung đưa theo nhịp vần vũ của em.
Chao ôi! Sướng! Sướng tuyệt đỉnh Vu sơn!
Trong miệng em dương vật tôi giật giật, giật liên hồi với từng luồng, từng luồng tinh khí phóng ra, những giọt tinh khí nằm trọn trong miệng em.
Ngước nhìn tôi em thủ thỉ:
– Thich không anh? Lên đỉnh Vu Sơn chưa? Mà còn mệt không đấy?
– Tuyệt quá em ơi! Chỉ thấy khỏe và sướng thôi
– Chưa yên đâu! Đêm nay em còn xử lý anh … Cứ chuẩn bị sức đi!
– Đang dư sức đây em!
– Thôi mình về đi! Để rành đêm nay mình lại vào cuộc!
*
* *
Đêm đó tôi, em và mọi người ngồi bên Bà thật khuya.
Đêm đó trong căn phòng mà lần trước tôi ngủ, có thêm người thím vợ tôi ngủ lại. Còn em, em về phòng bên cạnh để ngủ. Đêm đó tôi và em hoàn toàn trinh bạch không làm được điều mà em bảo tôi để rành.
Còn tôi vẫn lừng chừng ngồi chơi bên bà, có mẹ em – Cũng là thím vợ tôi ngồi lại. Trời khuya, khuya lắm rồi mẹ em nhắc tôi đi ngủ. Thấy tối còn lừng chừng mẹ em lại nhắc:
– Vào phòng lần trước mà ngủ đi!
– Dạ …! Thế có ai ngủ nữa không ạ! Tôi ngập ngừng hỏi lại thím.
– Có thím mày ngủ thôi! Phòng có hai giường! Vào đấy mà ngủ, con cháu trong nhà có gì mà ngại. Đi ngủ mai còn trông Bà, mai mọi người đi vắng hết đó!
Tôi về phòng để ngủ. Thím đã tắt đèn.