Tôi đã cố…tôi thực sự đã cố gắng tập trung vào những công việc mà tôi ở lại nhà để làm, lau bụi, hút bụi và giặt giũ. Tôi làm nhưng trí óc của tôi vẫn nằm mãi nơi thân thể mềm mại, chiếc quần lót đầy gợi dục và cái mùi hương ngon ngọt của nàng trong đó. Tôi đưa tay lên mũi liên tục để hít thật lâu cái mùi nước xuân tình quen thuộc của tôi. Nó lại làm tôi bị kích thích. Mùi âm hộ của tôi làm tôi muốn chạy vào với đống đồ lót của Mandy. Ôi trời, giá mà có thể làm tình với nàng. Trí óc tôi tính toán như làm sao để cởi nó ra, và càng thế càng tội lỗi, Có thể tôi sẽ để nàng uống say tối nay và quyến rũ nàng…Có thể tôi sẽ để nàng bắt gặp tôi đang thủ dâm, xem nàng có thể cưỡng lại được không. Tôi phải cố làm gì đó, nhưng tôi sợ khi nghĩ đến kết quả mà nó mang lại. Điều gì zảy ra nếu nàng quá sợ mà không nói chuyện với tôi nữa? Điều gì nếu tôi làm nàng sợ và gọi cha mẹ nàng? Tôi sẽ bị cả gia đình khinh bỉ là đứa loạn luân lưỡng tính điên cuồng. Nhưng tôi muốn nàng…không tôi thực sự quá muốn nàng.
Tôi hoàn thành xong công việc rồi đi xuống bãi biển để gặp Mandy, lũ trẻ và bố mẹ tôi. Chúng tôi ngồi đó. Bọn trẻ đang xây những lâu dài cát, mẹ tôi đang đọc sách, còn cha tôi đang ngủ, và thế là lại một lần nữa qua chiếc kính râm tôi nhìn say sưa cô em họ trông thật ngọt ngào ngay cạnh tôi. Hôm nay Mandy mặc một bộ áo tắm hai mảnh màu đen. Phần dưới như quần đùi bởi nàng rất ý thức về hông và đùi nàng cái mà nàng nghĩ rằng quá lớn…thực sự hoàn hảo đối với tôi. Chiếc áo bên trên phơi bày đường rảnh và bên dưới phần đang phồng lên tròn tròn mà tôi sẵn sàng chết để phủ kín bằng những nụ hôn sau khi tôi thấy nó bùng nổ đêm qua. Tôi biết tôi lại nhìn chăm chú vào đó, lâu hơn tôi nên làm bởi nàng đã bắt gặp tôi nhìn nàng vài lần. Hai lần đầu tôi nhanh chóng nhìn ra xa, nhưng lần cuối tôi vẫn ngắm nhìn nàng. Nàng mỉm cười với tôi. Nụ cười đó còn kéo dài nữa không? Liệu nàng có biết tôi thích nàng? Nàng sẽ cho tôi một dấu hiệu? Ham muốn dục vọng trong tôi đang trêu ghẹo tôi. Tôi đang mất kiểm soát…