Hôm sau, vừa đi học về Ngọc Quỳnh sang ngay nhà anh hàng xóm, vừa định gõ cửa thì cánh cửa đã bật mở, Đô nói: “Vào đây em, anh đợi mãi”. Quỳnh vừa vào nhà, anh đã sập ngay cửa lại rồi ôm ghì lấy Ngọc Quỳnh đến nghẹt thở, cô kêu lên: “Từ từ nào, anh làm em ngạt thở bây giờ”. Đô cười rồi dìu Ngọc Quỳnh vào phòng ngủ, anh mặc mõi chiếc quần đùi mỏng nên Quỳnh cảm nhận rõ cái vật cương cứng, nóng ấm giữa đùi anh khi anh ép sát vào người cô, Quỳnh cũng cảm thấy bị kích thích, do đó cô không chống cự khi anh hàng xóm Đô đỡ Quỳnh ngồi xuống giường rồi thì thào: “Ngoan nhé, để anh giúp em cởi quần áo”. Đáng lẽ phải ngăn anh ta lại những Quỳnh lại đờ đẫn cả người ra, ngoan ngoãn để anh ta lột sơmi ra khỏi người. Thấy Ngọc Quỳnh không phản ứng, Đô càng thêm kích thích, anh ta nhẹ nhàng tháo dây áo lót của Quỳnh làm lộ ra bộ ngực, Đô như phát cuồng vì đây là lần đầu tiên Đô được trực tiếp nhìn một bộ ngực con gái để trần, mới dậy thì nhưng bộ ngực của Ngọc Quỳnh đã nở nang, phốp pháp như vú của thiếu nữ trưởng thành. Lúc này Quỳnh đã lõa lồ phần trên thân thể mình, chỉ còn mỗi chiếc váy xanh trên người. Quỳnh khẽ mỉm cười ngượng ngập, lấy tay che bớt bộ ngực trần lại, miệng cô lắp bắp: “Anh Đô ơi, cho em về đi, em sợ lắm …”, nhưng lời nói của Ngọc Quỳnh lúc này không còn ý nghĩa gì nữa vì miềng mồi ngon đã ở trước miệng, làm sao con hổ đói bỏ qua được ? Đô càng thấy nóng ran người, anh nhanh nhẹn kéo tuột chiếc váy của Quỳnh xuống rồi luồn tay vào trong cái quần lót trắng của cô, đặt tay lên đám lông mu mềm mại, rậm rạp của cô một cách thích thú. Tiếp đó, anh cởi phăng quần lót của Quỳnh ra, đặt thân thể lõa lồ của Quỳnh ngửa ra đệm giường rồi nhanh nhẹn cởi hết quần áo của mình. Trời ơi, thân thể Đô lực lưỡng như một đô vật thực sự khiến Quỳnh phải chăm chú nhìn, dù sao cô cũng là một người con gái, cũng phải thấy kích thích khi nhìn thấy một thân thể đàn ông khỏe khoắn, lại đang trần truồng trước mắt mình như vậy.