Buổi học đầu tiên mới chỉ là để hai anh em làm quen với nhau là chính. Đô được biết nhiều hơn về Ngọc Quỳnh và ngược lại. Đô khen Quỳnh học giỏi quá mức. Còn Quỳnh thì khen anh to khỏe. Mà đúng là Đô to khỏe thật, ngưòi vạm vỡ, bắp chân bắp tay cuồn cuộn thịt. Đô khoe với Quỳnh là mình đi tập võ, đi tập thể hình từ năm 14 tuổi, đến nay đã lên đai đen Judo và cử được những mức tạ rất nặng. Chỉ có điều Đô thú thật với Quỳnh là mình rất … chậm hiểu, nhiều lúc Đô dành cả tiếng đồng hồ ngồi học nhưng … chẳng nhớ được cái gì. “Dạy anh sẽ mệt đấy Quỳnh ạ”, Đô bảo với Ngọc Quỳnh như vậy. “Anh yên tâm, em sẽ kèm anh thật cẩn thận, giúp anh thi tốt”, Ngọc Quỳnh trả lời, cô thấy quí anh chàng đô lực sĩ này vì anh ta khá thành thật, không ngượng ngùng khi tự thú nhận mình học dốt với một cô gái học kém mình mấy lớp liền. Những tình cảm tốt đẹp về nhau đã được gieo vào đầu họ trong buổi gặp gỡ đầu tiên này.
Đô thong thả đạp chiếc xe đạp “Cuốc” về nhà, người cậu nóng bừng bừng khi nghĩ đến mấy cái ảnh “lạ” mà lũ bạn cùng lớp vừa cho xem lúc sáng. Mười tám tuổi đầu, lần đầu tiên Đô được xem mấy cái ảnh mà trên báo chí vẫn gọi là ảnh “sex”, ảnh đồi trụy, ảnh khiêu dâm. Bọn bạn trai của Đô thật mất dậy, mới ti toe mấy tuổi ranh mà đã dám nhặt ở đâu mấy cái ảnh trai gái không quần không áo, làm đủ mọi trò bẩn thỉu với nhau mang đến lớp dấm dúi nhau xem trộm. Khi nhìn những cảnh con trai con gái “ân ái” với nhau trong ảnh, Đô cứ đỏ bừng mặt, người nóng bừng bừng. Những thớ thịt trong người cậu ngứa ngáy như có kiến bò bên trong, Đô cảm thấy giữa đùi mình có một ngọn lửa nóng rực đang rừng rực cháy. Đô không biết rằng ngoài những cảm giác kì lạ của cơ thể, những điều ghê gớm hơn đang chờ đón cậu sau khi bị bọn bạn hư hỏng cho “thưởng thức” những tấm ảnh trai gái lạ lùng đó.
Truyện 18+ Cô Bé Ngọc Quỳnh
Ánh nắng buổi trưa hơi làm Đô chói mắt, cậu nheo mắt nhìn: hình như ở đằng xa đang có một vụ đánh nhau, quãng đường này khá vắng vẻ, làm gì có ai ra đây đánh nhau nhỉ ? Đô tự nghĩ vậy, nhưng đạp xe lại gần, Đô mới nhìn rõ đây là một vụ hành hung. Nạn nhân không phải ai xa lạ mà chính là Ngọc Quỳnh, cô hàng xóm của Đô. Quỳnh đang bị hai gã choai choai đứng chắn trước mặt, hình như vẻ xinh xắn của Quỳnh đã kích thích thú tính trong người chúng nên hai thằng cứ vung tay vung chân sàm sỡ với Quỳnh. Hai thằng cứ trêu đùa một cách khả ố: “Kìa em gái, đi chơi với anh đi, xinh quá …”, trong khi tay chân chúng cứ đụng chạm bừa bãi vào người Quỳnh, một gã giữ tay vuốt má cô, trong khi gã kia cười cợt sờ lên bộ ngực mới dậy thì của cô bé. “Cứu tôi với, cướpppp …”, Quỳnh kêu lên nhưng giữa trưa vắng, chẳng có ai qua lại giúp cô cả. Đúng lúc đó Đô đến kịp thời. “Bọn mất dậy”, Đô gầm lên rồi xông vào giải thoát cho Ngọc Quỳnh. “Bốp, bốp …”, chỉ bằng vài thế võ, Đô đã quật lăn hai tên cướp cạn ra đất, mặt hai thằng đầm đìa máu mũi. “Chạy nhanh không chết”, hai thằng bảo nhau thế rồi lồm cồm bò dậy, chạy như ma đuổi, thoáng chốc chúng đã cút ra đằng xa. Ngọc Quỳnh nước mắt ngắn nước mắt dài cảm ơn anh Đô đã ra tay đúng lúc. Hai anh em cùng nhau đi về nhà.