Quá trưa đứa cháu bưng thức ăn gõ cửa hai người ra tuồng như sợ ai dòm ngó, họ dùng vội để vào phòng làm tình nữa, nhưng khi thấy mảnh giấy để dưới khay thức ăn, mới biết Emma liên lạc các cửa hàng dịch vụ trong thị trấn, ghi chép chi tiết sẵn ra mảnh giấy.
Sau khi ăn xong. Steven và Dung thay đồ phóng ra thị trấn đặt hàng áo cưới, trang phục chở theo cô cháu Bella cho hai nữ- mợ cháu tâm đắc chọn hàng theo ý thích.
* * *
Steven- Dung chở nhau xuống phố đặt áo cưới, trang sức, xong về nhà buổi tối mọi ngườiø ăn uống chung với nhau có luôn vợ chồng Bella- Brian, thông báo dự tính ngày cưới sao không trở ngại thu hoạch vụ mùa.
Bà Emma cho biết trả lương tháng cho Dung như người quản gia, ngoài ra được hưởng thêm tiền thưởng (bonus) phần trăm theo vụ mùa, đang ký với Sở thuế. Vì thế Dung có toàn quyền thay thế bà khi vắng, trước mọi người hiện diện.
Xong “vợ chồng” Steven lẹ làng nhập phòng làm tình như cử sáng, lúc nào Dung cũng khôn khéo chiều chuộng Steven thoả tình. Đến gần nửa đêm hai người mệt thiếp theo giấc ngủ; khoảng 3 giờ sáng, nàng thức giấc dự tính đi tiểu, giật mình người đàn ông nằm bên cạnh là Brown. Còn Steven giao hợp xong sang phòng nhỏ kề bên, nhường cho người anh ruột “rải hạt giống” bảo đảm thụ tinh trước ngày cưới, thì nữ sẽ bị trói buộc suốt đời.
Đoan Dung bèn giật mình, phản ứng tự nhiên lúc ấy hai tay vội che ngực, nhưng tư thái giọng nói nhựa nhựa còn ngái ngủ.
– Anh đến lâu chưa, em ngủ say quá.
Em sợ chị Emma đến bắt gặp cảnh trái ngang sẽ đuổi nghĩ việc
– Em yên tâm, phụ nữ xứ nầy không có quyền hành xử chuyện đó.
Đàn ông mấy thê, thiếp cũng đặng. Em có mang cả gia đình trọng vọng lắm.
– Thật vậy hả anh, em có hai tấm tình chung?