VN88 VN88

Chuyện tình vượt biên – Truyện 18+

Đêm qua dù nằm gần bên “chồng” Ba Hiếu, nhưng Dung khó chớp mắt yên giấc, suy nghĩ lại trong gia đình hai cô con gái trưởng thành, sẽ có danh vị trong tương lai, chị tự yên ủi phước đức ông bà để lại. Nhưng khi suy tính, lại chính mình già chắc con cái bận bịu gia cảnh, lối sống ở xã hội Úc ai tự lo nấy, phúc lợi xã hội phục vụ: khi ốm đau, thuốc men khác phong tục Việt Nam đùm bọc cha mẹ già, chúng nó đưa vào Viện dưỡng lão, thà tìm người chồng cho an ủi hậu thân tuổi già khỏi cô quạnh.
Sáng còn tờ mờ, mới 6 giờ, Ba Hiếu, Dung và Đông lái xe chạy vào Nông trang thật sớm, vừa ngừng ở khu sân sau. Steven chạy xuống, mừng ôm Dung hôn nàng tỏ vẻ quyến luyến trước mặt mọi người, nắm tay nàng và mời mọi người lên uống cà phê, điểm tâm, để chàng thố lộ tâm sự:
– Gia đình chấp thuận anh cưới em đó Dung?.

Đoan Dung ngước nhìn thoáng vui trong dạ, nhưng chỉ chớp chớp ánh mắt, không trả lời ngay câu hỏi, như ngầm ưng thuận trong lòng.
Ba Hiếu đoán biết vợ sắp sang đoàn viên, lòng càng vui hơn hết, chỉ Đông con rễ ngồi im lặng nghe, bất động không ý kiến.
Vậy hạnh phúc quá!, nếu Dung thật sự có nơi có chốn yên thân, trút nhẹ trách nhiệm cho Ba Hiếu, thầm nghĩ!. Chứ cánh hoa không chủ, ví như loài hoa lục bình trắng, kết thành mảng bự lá cọng xanh mượt mà, trôi dật dờ theo dòng sông, lên, xuống theo con nước ai muốn vớt hoa, ngắt lá lục bình cho “gia súc” ăn cũng được, lêu bêu không bến bờ, tàn tạ trôi thẳng ra biển khơi…
Cả bốn uống cà phê xong, ai cũng hồ hởi vui mừng.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.