Bốn người đàn ông phân chia bài bênh xập xám, canh bạc xoay qua được một vòng tua ăn thua luân lưu. Có lẽ họ tiêu thực, tới màn hai chánh yếu hấp dẫn hơn, được ngắm hình “bốn lá đầm” in trên con bài bằng xương bằng thịt.
Vừa lúc bà Emma chủ nhà và anh Brian, con bạc đẩy cửa bước vào.
Ông Giám đốc ngân hàng cứ nhìn sững theo gia chủ, vì bà từng là hướng dẩn ông trao đổi qua đêm với các em thơm trong ngôi biệt thự nầy.
Ông đứng lên, Brian ngồi thế Allan, xòe bắt các lá bài tiếp.
Bà chủ đi trước ông Giám đốc nối gót Emma.
Đêm nay có ba “công chúa”, nhưng:
– Có Dung lộng lẫy em chấm nàng cho anh.
– Còn gì bằng, người đẹp hầu cận lúc nảy chứ gì?
Anh khai hoả trước để còn đến phiên qúi khách còn chờ, nhưng ông cố đứng lại dãy hành lang ôm hôn mà Emma một hồi lấy hơi phụ nữ qúy phái lấy âm lực, mới rảo bước đi xuống căn phòng ở dãy hậu liêu. Bà Emma lịch sự gỏ cửa và bước vào giới thiệu:
– Anh Allan, Giám đốc Ngân hàng ngòai thị trấn
– Dung em tiếp anh Giám đốc thay giùm chị nhen?
– Dạ, em mang ơn ông bà, vinh hạnh được anh Giám đốc thương.
Bà Emma quay trở ra đi đến căn phòng ngủ kế, kiểm soát xem hai cô chiêu đãi để hầu vị khách trẻ- viên Chỉ huy cảnh lực tại địa phương xung trận họ sẵn sàng chưa. Nhưng khi vào phòng khách, ông ta có vẻ mê thích cô gái sữa- Yến Linh, vừa trẻ vừa như thứ hàng “da màu” đặc biệt, và xòng xập xám đang thiếu con bạc thì bà Emma ngồi cầm bài thế.
Ông Giám đốc Allan, đã có gia đình địa vị chức phận được ông bà chủ Nông trại đãi, nên đây chỉ là thay đổi “thực đơn” Á châu tuyệt hảo hằng tháng. Đúng hơn cảnh ăn vụng ngon hơn ăn thật. Còn Dung lên cơn khát tình chăn gối, cần người đàn ông ấp ủ ngày đêm. Vừa thỏa mản vừa có “chút cháo” cất vào hầu bao. Nhìn qua ánh mắt khát khao của hai người, khiến cho con tim họ rạo rực, hồi hộp ngay từ phút đầu bước gặp gỡ cho đến khi vô phòng, cảm giác thích thú và sảng khoái khi lâm trận.