Em chỉ sợ qúy ông, qúy anh chê, chứ nào hẹp lượng. Chẳng những em biếu …sữa mà còn “ngàn trùng” sự thích thú, mê ly… nữa.
Vị khách trẻ bưng tách cà phê đưa vào ngực, Linh lẹ làng “giả bộ” hốt chùm lông ở hạ thể, làm viên đường ngọt bỏ vào ly trước, xong trật áo ngực, nắm đầu vu chỉa vào miệng lý vọt tia sữa bung toé ra. Các vị khách đang ngồi trố mắt nhìn từng cử chỉ thích thú biểu diễn của cô gái. Người hơi ngạc nhiên trò chơi lạ, cất tiếng ồ… ồ; mắt láo liêng mĩm cười thích chí, còn Linh điềm nhiên chẳng hề mắc cở. Lần lượt cô “bơm sữa” cả vào bốn ly cà phê, tạo màu đục đục trắng đen, khách cùng hè nhau bưng cà phê ực một hơi ngon lành.
Xong vị khách trẻ trìu mến, giữ người đẹp ngồi bên như cô nhân tình, còn Linh vốn hiểu tâm lý qúy ôngï, ăn uống no say chắc có màn gì “độc đáo” của nhóm giàu có, uy quyền trong thị trấn nầy. Sau khi, viên cảnh lực bắt các con bài vào tay xong , nàng ngả người dâng gương mặt cho viên chỉ huy hôn một cái lên tinh thần, rồi nàng nhoẻn miệng cười vui đắc thắng với mọi người trong cuộc.
Trước khi cho kêu gọi cô “gái sữa” lên phòng khách, ông Brown lanh trí phán đoán Dung và Linh sẽ gặp mặt nhau, không ai dám “trổ ngón nghề”, hay mất hết vẻ tự nhiên; vì hai người ngụ chung một nhà. Gia chủ ra lệnh cho nàng và hai thiếu nữ trẻ rời phòng khách thay đồ nghỉ nằm chờ, riêng Dung cứ mơ tưởng, đoán ông chủ sẽ vào “thiếm xực” con chem chép mình trong giây lát.