Ban đầu chị Tư Xương và gia đình sáng đi làm xế chiều về nhà, vào vụ mùa trái cây, cả 4 người và số công nhân phải làm trể và ở lại trang trại tạm nghĩ qua đêm.
Steven rất cảm tình nên cứ tối, xuống khu nhà trại tìm rước Dung lên văn phòng- cũng là nhà của vợ chồng ông chủ trại, ăn uống xem Tivi, hai người trò chuyện thân mật, từ từ nàng dạn dỉ, cảm tình sâu đậm họ nắm tay và hai người lái xe tìm bóng tối tò tý hôn hít xờ mó như cặp trai gái tuổi dậy thì. Bây giờ chị Tư –Đoan Dung được chánh thức vào ngôi nhà, tình tự càng đậm đà như cảnh lửa gần rơm. Dung dè dặt về mặt tình cảm về trình bày với chồng- Ba Hiếu- như than vản nổi niềm, nếu mình không chiều lòng, hy sinh “chút chút” cho Steven sơ múi, chỉ sợ mất việc hoặc phải làm việc khác nặng nhọc…
Cậu Ba Hiếu cảm thông cho nổi “đoạn trường” một kiếp nhân sinh của Dung, hoàn cảnh bất đắc dĩ của người đàn bà, cũng có thể con người Steven hợp nhản với nàng hơn là người anh ruột còn ở Việt Nam. Âu cũng là duyên phận cho phụ nữ xứ lạ quê người! Dù rằng cảnh vợ chồng giữa nàng với cậu Ba Hiếu hằng đêm vẫn đầm ấm, tình gối chăn vẫn mặn nồng, vẫn còn gắn bó.
Phương Loan cô gái lớn chị Tư Xương đến gia đình ông bà chủ Brown Gabriel mượn xe, để chở “bồ đoàn thê tử”, về thành phố lo thuê mướn nhà ở và lo thủ tục nhập học niên kỳ đại học tới, và cậu Ba Hiếu theo bổ túc hồ sơ đang nạp ở Bộ Di trú tiểu bang vì mỗi lần về thành phố xa xôi bất tiện, không rành đường phải nhờ Steven lái xe và hướng dẩn. Nông trang bây giờ chỉ còn Dung giúp việc nhà cho ông bà chủ và số thợ máy đang cày bừa vở đất sửa soạn cho vụ mùa kế tiếp.