Vào lúc, bà Bích Hà má ruột của Đông muốn nghĩ để trở lại trường lấy văn bằng, hoàn cảnh thuận lợi vào mùa trái cây Dung hằng ngày phải theo chồng- cậu Ba Hiếu và con rễ tên Đông, cùng nhóm cư dân địa phương vào nông trại bẻ trái Cherry đang chín rộ.
Gia đình ông Brown Gabriel- chủ Nông trang, trước đây được Bích Hà phụ giúp từ ngày đến Úc, phụ nữ Việt Nam rất siêng năng, bà có khả năng sắp xếp, điều hành mọi buổi tiệc trong ngoài chu đáo, thầy thợ cần gì tự thay mặt chủ giải quyết, bà Emma rất trọng vọng Hà, do đó, bà chủ rảnh rang chỉ chuyên trách phần hành chánh và tài chánh tại văn phòng.
Bích Hà muốn ghi danh khoá childcare- chăm giữ trẻ- chuyển về thành phố Adelaide, phải nghĩ việc. Giới thiệu chị Tư Xương- khuê danh Đoan Dung vì tình đồng hương như thông gia tạm thay thế mình, hai nữ hướng dẩn nhau cả tuần cho thạo việc, từ đó chị Tư có việc làm chánh thức. Ông chủ vốn cảm mến bốn mẹ con nàng từ ngày bảo trợ đến Nông trại, khi gặp mặt chào hỏi nghiêng má hôn, nựng xã giao nàng bởi chị ”phì nhiêu” da dẻ vú mông đẩy đà, hấp dẫn hơn Bích Hà bội phần; chừng như hương sắc ngạt ngào của phụ nữ Á châu càng làm ông chủ chết mê chết mệt Dung lúc nào không hay!, dù có mặt bà vợ hay ai đứng gần, nhưng thâm ý không đắm say nhục dục chỉ “chấm” nàng cho thằng em ruột. Riêng Dung lấy làm hảnh diện, lòng rộn ràng lâng lâng sướng khoái, được gia chủ cưng, đối thoại Anh ngữ được ông trao chuốt nên giọng nói điêu luyện và nhất là ánh mắt bà chủ chẳng hề tỏ lòng ghanh tỵ, vì bản tánh rộng rãi của người Tây phương hay phong tục tập quán của đất nước họ chăng?