Cơm ăn, áo mặc, nhà cửa tạm yên ổn, họ cùng hướng về tương lai lâu dài.
Cháu Loan thi xong Trung học, mượn xe chở các Nam giới tập lái chạy vòng vòng khu vực cư dân đang sanh sống, đến vòng thứ ba, cậu Ba tỏ ra dạn dĩ lái thử chạy luôn vào nông trại cho biết, vì cậu có kinh nghiệm đã lái máy cày nên không mấy khó khăn. Tuần lễ sau, cả ba người đàn ông đã vào làm cho ông chủ nông trại.
Mọi người còn lại dù làm gì, bận công việc gì. Cuối tuần cả nhà đều tập hợp đi bẻ trái cây thuê mướn cho Nông trại. Do ăn uống chung tập thể, trái cây thu nhặt về tươi tốt gia tăng khẩu phần, khỏi mua ngoài tiệm trái cây, chi phí quá ít do lúc ban sơ ai cũng chưa có nhu cầu đòi hỏi, thu nhập bội thu đều đều hằng tuần.
Sáu tháng sau cả nhóm thuyền nhân tạm an cư lạc nghiệp xứ người.
Họ déposit- đặt cọc tiền- mua căn nhà khác gần thành phố đầu tư cho giới trẻ học hành tạo tương lai hội nhập xứ Úc đa văn hóa; trong đó vợ chồng Loan, Liêm cùng đi học bậc đại học, và thêm má cháu Đông theo học ngành giáo dục cơ sở tại thủ đô. Nhờ ở thị thành cháu Loan xin chân làm bồi bàn, còn Liêm trai tráng có sức khỏe phụ việc nhà bếp rửa chén- kitchen hand- vào tối thứ Bảy và Chủ nhật. Cô trang sức chiếc áo dài Việt Nam thướt tha, lạ mắt, mang thức ăn cho thực khách, duyên dáng nói năng lưu loát, luôn nở nụ cười trên môi, thu hút đông thực khách đông hơn; nên hai vợ chồng được chủ nhà hàng ưu đãi. Dù nên duyên vợ chồng rất lâu, tương lai họ chưa ổn định nên việc có con thêm bận rộn.