Cha con chơi cử sáng mát trời dễ chịu vô song. Nghe con khen, Cậu hăng say dọng, thọt mạnh bạo hằng chục cái cho đã thèm, hai ngọc hành chạm vô cửa âm hộ nghe b.a.ï.c..h… bạch, nàng ngất ngây, bật hai cánh tay rộng ra người sướng đến liệm dần. Cậu nằm yên trên mình con lần nữa, con cặt cứng đơ lút sâu làm chốt nêm, chừng mười lăm phút, đến khi nó giẩy dụa thun nhỏ.. tóp lần lỏng lẽo mới kéo ra; lấy chiếc khăn kê mông con cao hơn để tinh dịch tồn đọng bên trong.
Cậu trần truồng nằm kề ôm con, kéo khăn đắp hai người ngủ tiếp.
Cậu rất mãn nguyện việc làm có kết quả: con gái sẽ thụ thai.
Bắt đầu chu kỳ kinh nguyệt của Linh. Đúng không còn bị “hồng quân” gác cổng. Tương lai đang đợi…, ngày định cư phía trước.
Nàng vui mừng ra mặt, coi ba mình như “tình nhân”, nhỏng nhẻo:
– Ba ơi, con muốn mở tiệc ăn mừng: mời thầy Liêm và Đông lại ăn cơm gia đình, ba cho phép không?
Chỉ có hai cha con, nó thương mình tối đa cho hưởng “cái ngàn vàng” rồi, vã lại mình có tiền đãi thầy Liêm, tiện ra mắt hai thằng rễ qúy tương lai. Cậu suy nghĩ:
– Ồ tiện quá, một công hai việc cho con gái “bám trụ” vô cháu Đông, còn cháu Liêm mình tác hợp cho cháu Loan đang mông đợi bên Úc, xứ lạ quê người kiếm tấm chồng cùng bản sắc dễ bảo tồn chủng tộc và văn hóa. Một lời mình khuyên giải đầy giá trị chắc đám nhỏ vui lòng nghe theo.