Xin anh yêu thương chị Loan, nên duyên phận để chúng ta còn gặp nữa.
– Anh có học lực là thầy em, lấy chị em đang định cư có tương lai trước mặt, tại xứ người ngoài tình thiêng liêng gia đình, huynh đệ chỉ còn tình bằng hữu, hay nôm na đồng hương, lúc hữu sự giúp đỡ nhau. Em van anh, bây giờ em sắp có chồng, hay tìm cách có bầu để định cư chung địa phương với cô Tư và chị Loan đã tạm cư trước.
– Lấy em, chúng ta chờ trở thành “chúa đảo” cả đám hả?.
– Em nói anh không tin, không bằng ý thì anh cứ hôn em, cho biết hương trinh nguyên của em gái; nè ngực cho anh thỏa mãn đi, chứng tỏ em gái là người nghĩa khí chung tình, dám hy sinh chuyện chung.
– Cám ơn cưng, nhìn em sao thấy nét đoan trang thiệt thà ẩn tiềm trong khuôn mặt, phong cách cô gái. Còn với Loan sao như kiêu kỳ hách hách…, trên đảo biết bao nhiêu cô gái đẹp, thùy mị mà nhân cách, phong cách xử sự cũng khác nhau là vậy. Việc em nhờ thảo lá thơ anh sẵn sàng, và việc Phương Loan, cho anh suy nghĩ lại…
– Rất cám ơn Linh, anh không dám đụng đến thân xác chớ nói gì hôn, anh rất qúy trọng, lòng em sao phơi bày ra rồi.
Nhưng chồng em là ai?
– Dạ em khó trả lời lắm… anh chờ sẽ rõ.
Liêm rời nhà cô Linh tay cầm theo xấp giấy, để viết đơn khiếu nại giùm cậu Ba.