Thầy Liêm thường săn đón, đeo đuổi khi hết buổi học, con có cảm tình với “thầy”. Khi tiếp xúc thấy thầy quá phong cách giữ gìn ý tứ kín đáo, nhưng thực tế chị Phương Loan thầm yêu thương anh hơn, mà chưa có dịp diện kiến gửi gấm tâm tư; con muốn kết hợp anh ấy với chị, chớ lấy chồng có căn bản học vấn dễ tiến thân. Vậy con chọn một trong hai.
– Ba cho ý kiến giúp con?.
Ba chấm cháu Đông ưu tiên trước, con trai như vậy là tốt nữa thương con, lo bảo bọc chu toàn hạnh phúc cho mình suốt đời. Nhưng theo ý cô Tư, và cháu Loan muốn mình về thôn dã theo chánh sách chánh phủ Úc, nghề y tá đó cũng hay đa, không bằng học về máy móc, cơ khí vào nông trại làm farm, hữu dụng và sống vững vàng hơn nữa.
Cha con tâm đắc vạch kế hoạch tương lai rất hữu lý.
Như thường lệ sau tám giờ đêm, tiếng loa thông tin Ban Quản trại báo ngủ, mọi người tạm cư như râm rấp tuân thủ, toán tuần phòng (patrol) bắt đầu tuần rảo chung quanh các lán trại nhắc nhở: thuyền nhân tắt đèn, nếu có ai hữu sự đi bệnh viện tay phải cầm đèn- như dấu hiệu, nếu kẻ gian có ý xấu rình rập trộm đạo, liền bị cảnh sát Mã và anh em trong Ban an ninh “túm” lên văn phòng điều tra, nếu không khai báo đem giam tức thì trong “chuồng sắt”. Nhờ cảnh sát Mã mạnh tay an ninh trại bảo đảm.