Gần bốn năm phai lạc vượt biên hương sắc phụ nữ, mùi da thịt chị toát ra như kích dục tâm thần, làm khúc gân ngốc đầu dương thẳng chín chục độ, hùng dũng xáp chiếm em Tư ơi. Cậu như thầm nói.
Chuyện tình vượt biên phần 1: Bối Cảnh Khu Tạm Cư
Đầu năm 1980, hai cha con chúng tôi vượt biển bằng con tàu đến đảo Pulao Bidong, thời điểm thuyền nhân Việt Nam còn khá đông trên 18.000 người. Hải đảo Pulao Bidong nằm ngoài biển khơi nhô lên ngọn núi nhỏ với cây rừng rậm rạm và vài trăm ngọn dừa ăn trái cao nghệu, ngoài ven biên của tỉnh Tanggaru, cách thủ đô Mã Lai 30 cây số hải trình.
Tôi là thanh niên sanh sống ở tỉnh Rạch Giá, có vợ hai con, cùng vượt thoát chung bằng ghe đánh cá “cải tiến” của một số anh em đồng hương. Chồng chành trên biển cả suốt 4 ngày và đêm, trực chỉ hướng Nam khoảng 15 người vừa già trẻ bé lớn, cập bến đảo Bidong. Tôi vốn là thợ máy nên xuống hầm tàu trước. Vợ tôi và bé trai bốn tháng theo đoàn người băng xình lội xuống con tàu sau, Yến Linh được gia đình tài công cỏng, chỉ vợ và nhóm người nhỏ bị rớt lại trong đêm vượt cạn bãi đáp ?!.
Xem clip tình khúc vượt biên
Ban Quản Trại sắp xếp, cứ hai gia đình một căn hộ, cha con tôi ở chung với gia đình anh chị Tư Xương nhóm 6 người gồm: Phương Loan con gái lớn 15 tuổi, Phi Nhung khoảng 11, con tôi Yến Linh 13 tuổi, thuộc trong dãy lán trại khu C, nhà xây cất tạm bằng vật liệu mái tôn dài, vách ván ép kiên cố, mặt đất được dọn sạch, chênh mực khá cao, cạnh ghềnh núi đá lỡm chởm cục to nhỏ, lố nhố xen kẻ quanh bởi những cỏ, bụi rậm, cây nhỏ và cây rừng cao và rợp bóng dừa ăn trái mát rượi quanh năm.